Nếu Tấn Vương c.h.ế.t, thái tử Tấn quốc chưa được lập, triều đình chắc chắn sẽ rơi vào hỗn loạn lớn.
Ai sẽ hưởng lợi lớn nhất từ việc này? Nghi vấn lớn nhất là Lục Điện hạ Cơ Trì, rốt cuộc là hắn đã dùng hạ sách này, hay là có người khác nhúng tay vào?
Vệ Trăn đột nhiên nhớ ra, đêm qua khi nàng ở bên cạnh Tấn Vương, nàng đã ngửi thấy một mùi hương lạ thoang thoảng trên người Tấn Vương, trước đây chưa từng có, khi đó đã cảm thấy không đúng, nhưng chưa suy nghĩ nhiều.
Đợi sáng mai, nàng sẽ lật xem sách vở, đối chiếu với các loại hương liệu, xem có thể nhận ra mùi hương đó không.
Nàng nghi ngờ chính mùi hương này đã khiến con thú dữ phát điên.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Y phục hàng ngày của Tấn Vương chỉ có vài cung nhân hầu hạ gần gũi mới có thể chạm vào, nếu đúng như Vệ Trăn đoán, vậy thì bên cạnh Tấn Vương chắc chắn đã trà trộn nội gián không sạch sẽ.
Sáng sớm tinh mơ, Vệ Trăn đã thức dậy đi về phía tẩm điện của Tấn Vương, muốn nhân lúc y phục của Tấn Vương chưa bị tiêu hủy mà mang về, nhưng khi đến nơi thì được cung nữ báo rằng, y phục của Tấn Vương đã được dọn dẹp sạch sẽ, đều do cung nhân đốt đi rồi.
Vệ Trăn liền hiểu ngay rằng suy đoán của mình không sai, nàng không truy hỏi, mà trở về cung.
Nàng tìm lại bộ váy ngày hôm qua của mình, bản thân nàng vẫn luôn ở bên Tấn Vương, quần áo cũng đã nhiễm một chút mùi hương trên người ông ấy.
Lúc này, Lương Thiền đến báo, nói rằng Phù Sắc cô cô đã đến.
Vệ Trăn nói: "Nàng ấy là do Tấn Vương phái đến để giám sát ta. Chúng ta cứ làm tốt việc của mình, không cần quá để tâm đến nàng ấy."
Vệ Trăn nhìn đĩa hương liệu bày trước mặt, cầm cuốn "Hương Kinh" trên bàn lên lật xem.
Chuyện xảy ra trong yến tiệc đêm giao thừa, sau một đêm đã lan truyền khắp trong cung ngoài cung.
Cơ Trì với tư cách là người tiến cống con thú dữ, đương nhiên không thể thoát khỏi sự trừng phạt.
Cơ Trì quỳ trước vương điện, tự xưng mình vô tội, hoàn toàn không biết con thú dữ sao lại phát điên, Tấn Vương không nói một lời, ra lệnh cho người đưa hắn xuống, do ti ngục tự mình tra hỏi.
Sau khi Cơ Trì rời đi, không lâu sau, lần lượt có vài vị vương tôn đến thăm Tấn Vương, đều bị đuổi đi.
Cho đến giữa trưa, Kỳ Yến đến, mới được phép vào đại điện.
Tấn Vương nghe thấy tiếng bước chân, mở mắt nói: "Ngươi đến rồi?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Kỳ Yến hành lễ xong đứng dậy, đến bên giường ngồi xuống: "Đại Vương đã đỡ hơn chưa?"
"Quả nhân rất tốt, vết thương nhỏ này có đáng kể gì đâu?"
Tấn Vương ngồi dậy, thần sắc như thường, cánh tay bị thương chạm vào đầu giường, cơ mặt khẽ co giật. Kỳ Yến vội vàng đỡ lấy ông, Tấn Vương dựa lưng vào thành giường: "Chuyện cung yến đêm qua, ngươi thấy là ngẫu nhiên, hay là Cơ Trì thèm muốn ngôi vị của quả nhân, cố ý làm vậy?"
Kỳ Yến im lặng một lát nói: "Chuyện này nhất thời cũng khó mà kết luận. Lục Điện hạ hẳn là không đến nỗi như vậy, nhưng cũng không thể không nghi ngờ, khi ở Tề quốc, Tề Vương có dùng lợi ích gì dụ dỗ hay không…"
Tấn Vương nói: "Ngươi cho là Tề Vương làm?"
"Một khi Đại Vương gặp bất trắc, toàn bộ Tấn quốc chắc chắn sẽ rung chuyển. Con dã thú kia đã được Tề Vương huấn luyện, ai biết có phải là ý của Tề Vương không? Nếu Tề Vương làm như vậy, tuy mạo hiểm và rủi ro cực lớn, nhưng một khi thành công, lợi ích mà Tề quốc nhận được là không thể đong đếm."
"Nhưng con dã thú đã c.h.ế.t, việc này khó mà điều tra được."
"Đúng vậy, nên thần mới nói, việc này không có kết luận cuối cùng, tất cả đều tùy thuộc vào ý muốn của Đại Vương.". Kỳ Yến nói tiếp: "Đại Vương có thể nhẹ nhàng bỏ qua, hoặc cũng có thể mượn cớ này để gây khó dễ cho Tề quốc."
Tấn Vương nói đầy ẩn ý: "Kỳ tướng quân bây giờ hành sự càng ngày càng giống một mưu sĩ."
Ông ấy chuyển đề tài: "Nhưng hôm nay quả nhân triệu kiến ngươi không phải để nói chuyện này."
Kỳ Yến mơ hồ đoán được ý đồ của ông ta, nói: "Không biết Đại Vương có việc gì?"
"Qua Tết, quả nhân định gả các nữ tử trong Học Cung, ngươi thân thiết với Sở Công chúa, ngươi nói cho quả nhân nghe, thấy Sở Công chúa gả cho vị vương tôn nào thì thích hợp?"
Tấn Vương dò xét sắc mặt của Kỳ Yến, thiếu niên từ từ ngẩng đầu lên, ngoài hàng mi khẽ run lên ban đầu, sau đó không còn chút cảm xúc nào lay động, hắn nói: "Hôn sự của Công chúa liên quan rất lớn, thần là ngoại nam, thực sự không tiện bàn luận."
"Vậy hôn sự của Công chúa cứ để quả nhân làm chủ vậy."
Một khoảng lặng kéo dài, trong điện không ai lên tiếng.
Tấn Vương thấy hắn mặt không đổi sắc, nói: "Quả nhân hỏi ngươi, ngươi đối với Sở Công chúa, có từng có ý niệm vọng tưởng không nên có không?"
Kỳ Yến nói: "Đại Vương có ý gì?"