Vệ Trăn trong mơ không hiểu đó là ý gì, chỉ lo lắng rằng chuyện ám sát đêm đó đã bị hắn phát hiện.
Nhưng Vệ Trăn hiện tại biết, hắn nói như vậy, rõ ràng là sẽ giúp nàng che giấu sự việc.
Cảnh Khắc của kiếp trước đã không thể tỉnh lại, vụ án Lục Điện hạ bị ám sát chỉ được quy kết cho hai thích khách khác đêm đó, rồi nhẹ nhàng cho qua.
Hắn kín đáo giúp nàng, xử lý mọi chuyện sạch sẽ cho nàng, bao gồm cả Cảnh Khắc, nhưng nàng lại không hề hay biết.
Vệ Trăn nhớ lại hôm qua, hắn đã không đổi sắc mặt giúp nàng làm chứng gian trước bao nhiêu người, không phải vì nàng đặc biệt với hắn, mà chỉ vì hắn cảm thấy chuyện này không phải lỗi của nàng nên mới ra mặt giúp.
Thiếu niên ấy tự có một lòng chân thành, một trái tim nồng nhiệt, người như vậy xứng đáng là vầng trăng trên trời, được muôn sao vây quanh.
Và khi những lời nói của hắn vừa dứt, trong lòng Vệ Trăn cũng đã có một đáp án.
Giấc mơ đó có lẽ không phải là giấc mơ tiên tri, mà giống như kiếp trước hơn.
Vậy thì, kiếp trước của nàng còn xảy ra chuyện gì nữa?
"Nàng ngủ trước đi, ta sẽ canh ở đây, có lẽ ban đêm sẽ có thị vệ tìm thấy chúng ta." Thiếu niên nói.
Lửa trại bập bùng sáng, những đốm lửa tí tách nhảy múa, trong lòng Vệ Trăn bị chuyện giấc mơ quấn lấy, hai tay ôm đầu gối, nhẹ nhàng gối đầu lên đầu gối, khẽ nhắm mắt lại.
Giọt mưa rơi xuống giữa đám cỏ, lất phất, nước mưa ở cửa hang dệt thành màn châu, ngăn cách một khoảng trời đất này.
Ý thức của Vệ Trăn từ từ chìm xuống, khi đi vào giấc mơ, bóng tối dần tan đi, ánh sáng lại hiện ra trước mắt.
Trong mơ cũng là một trận mưa lất phất, nước mưa gõ cửa sổ, gió lạnh thổi màn cửa bay phấp phới.
Ánh nến lúc lắc chiếu sáng đôi nam nữ trên giường.
Y phục xốc xếch, mái tóc đen rối bời.
Vệ Trăn chìm sâu trong lớp chăn gối, từng sợi tóc ướt vương trên đôi môi đỏ, nhịp tim kịch liệt đan xen cùng hơi thở nóng hổi. Nàng khẽ c.ắ.n môi, ngẩng mắt nhìn nam tử đang phủ lên người mình.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Giọt nước từ sống mũi cao thẳng của hắn lăn xuống, rơi đúng lên cánh môi nàng, để lại một vệt ẩm ướt đầy ám muội.
Đột nhiên, ánh lửa rực sáng hắt lên gò má hắn.
Tim Vệ Trăn khẽ run lên.
Bởi vì người đang ở trên thân nàng, chính là Kỳ Yến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
"Tách" một giọt nước nữa từ mái tóc đen của hắn rơi xuống.
Vệ Trăn tỉnh dậy từ giấc mơ, miệng nhỏ khẽ thở dốc, giọt nước lạnh ẩm ướt từ trần hang đập vào mặt nàng, khiến nàng tỉnh táo ngay lập tức.
Giấc mơ quá đỗi ám muội, dù nàng đã thoát ra khỏi đó, trái tim vẫn đập loạn xạ.
Từ khi Vệ Trăn đến kinh đô chuẩn bị xuất giá, cũng được các ma ma dạy dỗ một số chuyện khuê phòng, trong mơ nàng và hắn không hề làm chuyện nam nữ, nhưng cảnh tượng ám muội giằng co như vậy cũng đủ khiến lòng người kinh sợ.
Thật trùng hợp, bố cục xung quanh lại giống hệt tẩm điện ly cung mà nàng đang tạm trú.
Hôn kỳ của nàng và thái tử còn một tháng nữa, Kỳ Yến sao lại xuất hiện trong tẩm điện của nàng, mà nàng lại hoàn toàn không kháng cự, không hề đẩy hắn ra dù chỉ một phân?
Trong mơ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Không khí đêm xuân vẫn mang theo cái lạnh cắt da cắt thịt, từng chút từng chút thấm vào da thịt con người.
Vệ Trăn động đậy thân mình, chiếc áo choàng đắp trên vai trượt xuống, nàng ngơ ngác cúi đầu, phát hiện trên người mình đã có thêm một chiếc áo mỏng của nam nhân.
Là của Kỳ Yến.
Nàng nhìn thiếu niên đối diện, mặt hắn tái nhợt, thân mình tựa vào vách tường, hai mắt khẽ nhắm, đã ngủ say.
Vệ Trăn vịn vào vách tường từ từ đứng dậy, đến trước mặt hắn quỳ xuống, muốn trả lại áo choàng cho hắn.
Hơi nước ẩm ướt lan tỏa trong ánh lửa mờ ảo, dịu dàng nhảy nhót trên gương mặt hắn. Khuôn mặt ấy tuấn mỹ chẳng khác nào người trong mộng.
Quỷ thần xui khiến, nàng cụp mắt xuống, nhìn về phía cổ hắn.
Trong giấc mơ vừa rồi của nàng, thiếu niên nằm trên người nàng, nàng vừa ngẩng đầu lên đã nhìn thấy một nốt ruồi đen nhỏ trên yết hầu của hắn.
Trên làn da trắng như ngọc, yết hầu nổi rõ đường cong, một nốt ruồi cực nhỏ nằm ở đó, dưới ánh nến vàng vọt ám muội, như thể là một con cổ trùng mê hoặc lòng người.
Ngón tay thon dài của thiếu nữ vươn tới má hắn, muốn kiểm chứng điều gì đó, nhưng lại lơ lửng giữa không trung.
Sự giáo d.ụ.c lễ nghi từ nhỏ khiến nàng không thể làm ra hành động đường đột như vậy.
Hơn nữa… nếu trên cổ hắn thật sự có một nốt ruồi, thì phải làm sao?
Ngón tay Vệ Trăn căng thẳng cuộn lại, muốn đứng dậy rời đi, mái tóc dài buông xõa xuống đất khẽ lướt qua mu bàn tay thiếu niên, ngay sau đó, người trước mặt bị kinh động, từ từ mở mắt ra.