Các thị nữ nhìn nhau, có người do dự mới gọi một tiếng "Tấn Vương", Lương Thiền ra hiệu cho nàng, vội vàng bảo nàng cùng ra ngoài.
Tiếng đóng cửa vang lên, Kỳ Yến cụp hàng mi dài nhìn thiếu nữ trên giường, nắm lấy lòng bàn tay nàng, chạm vào một vùng da không bằng phẳng, lật tay nàng ra xem.
Đôi bàn tay trắng nõn ấy giờ đây đầy những vết thương lớn nhỏ.
Kỳ Yến đương nhiên đoán được vết thương đó từ đâu mà có, đứng dậy đến tủ bên cạnh lấy lọ t.h.u.ố.c bôi cho nàng, vừa dựa vào ánh nến vừa tỉ mỉ ngắm nhìn nàng.
Hôm đó, nàng gửi thư cầu viện, nói kinh đô bị vây hãm, hy vọng Vệ Lăng dẫn quân về phòng thủ, và ba lần nhấn mạnh không muốn Kỳ Yến đến, nói rằng nàng có thể tự mình giữ thành. Kỳ Yến biết rằng nàng không muốn làm liên lụy hắn, nhưng tình hình nội bộ Nguỵ quốc, số binh lực có thể sử dụng, Kỳ Yến đâu phải không biết.
Hắn phi ngựa như bay về Nguỵ quốc, nhưng lúc đó quân Sở đã vây thành nhiều ngày. Kỳ Yến trên đường đã chuẩn bị cho tình huống xấu nhất.
Tuy nhiên, chỉ một mình nàng, dựa vào số binh lính ít ỏi của kinh đô, đã kiên cường chống trả suốt mười ngày.
Mấy ngày nay nàng chịu đựng bao nhiêu khổ sở, thể hiện rõ qua đôi bàn tay này. Kỳ Yến thoa t.h.u.ố.c xong cho nàng, khẽ thở dài một tiếng không thành lời.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Ngoài cửa truyền đến tiếng gõ: "Quân thượng, Ngụy Vương đã đến."
Kỳ Yến đứng dậy, đặt tay nàng trở lại trong chăn, rồi bước ra ngoài.
Ngụy Vương bước vào đại điện, Kỳ Yến hành lễ với ông. Ngụy Vương vội vàng tiến đến đỡ hắn dậy và nói: "Tấn Vương không cần khách khí, lần này ta mới là người phải cảm ơn ngài."
Kỳ Yến vẫn giữ đúng lễ nghi, nói: "Đại Vương xin cứ yên tâm, viện binh ta mang đến đã đi truy kích tàn quân. Những binh lính Sở còn lại đã mất sĩ khí, không đáng sợ nữa. Mấy ngày tới họ có thể xử lý mọi việc."
Ngụy Vương gật đầu, mắt long lanh: "Lần này thật sự cảm ơn ngài rất nhiều."
Ông đưa hai tay nắm c.h.ặ.t t.a.y hắn. Kỳ Yến ngẩn người, rồi cười nói: "Đại Vương, với mối quan hệ giữa ta và ngài, không cần phải nói lời cảm ơn."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Ý của câu này đương nhiên không cần nói cũng rõ. Ngụy Vương không buông tay hắn: "Vậy ngài từ Tấn quốc đến, tình hình tiền tuyến có khẩn cấp không?"
Kỳ Yến nói: "Cơ Uyên liên tục bại trận, lần này để Sở Vương dẫn binh chính là đ.á.n.h một trận cuối cùng để cược. Giờ đây Ngụy quốc đã giữ vững được thế công, hắn đã không còn quân bài nào nữa, số phận đã định. Hơn nữa, trước khi đến đây, ta cũng đặc biệt phái một đội quân đi vây Sở thành. Sở quốc lúc này không có vua, chắc chắn là thành không nhà trống."
Ngụy Vương nhìn về phía giường, khẽ nói: "Chúng ta đi xa hơn một chút, sang bên này nói chuyện."
Kỳ Yến theo ông đến bên cửa sổ, Ngụy Vương nhìn hắn: "Trước đây ngài cầu hôn Ương Ương với ta, ta chưa đồng ý. Một là không nỡ, hai là chưa hoàn toàn tin tưởng ngài có thể bảo vệ được con bé. Nhưng hai tháng qua, ta quả thực đã thấy được năng lực của ngài, biết ngài là người đáng tin cậy."
Kỳ Yến nhìn thẳng vào mắt Ngụy Vương: "Đại Vương muốn nói gì?"
Ngụy Vương cười nói: "Tấn Vương đã đoán ra rồi phải không? Sức khỏe của ta vẫn luôn không tốt, nếu A Trăn có thể được ngài chăm sóc, ta cũng coi như yên tâm. Chỉ là ta vẫn muốn hỏi Tấn Vương một câu, nếu sau khi thống nhất Tấn quốc thuận lợi, ngài sẽ đối xử với Ngụy quốc như thế nào?"
Có một số chuyện Ngụy Vương phải hỏi cho rõ. Hai người họ, một là Tấn Vương, một là Công chúa Nguỵ quốc, đằng sau liên quan đến quá nhiều lợi ích, làm sao có thể như những đôi nam nữ dân gian, chỉ cần thề ước là coi như đã thành thân.
Kỳ Yến suy nghĩ một lát, nói: "Bàn chuyện này lúc này còn quá sớm, dù sao cục diện thiên hạ chưa định. Nhưng nàng đã trở về Ngụy quốc, thì là Nguỵ Công chúa. Đại Vương từ trước đến nay đều để Công chúa quản lý triều chính Ngụy quốc. Đến khi chúng ta chính thức thành thân, triều chính Ngụy quốc, những vùng đất, thành trì, binh mã đều sẽ do nàng quản lý. Ta sẽ không can thiệp vào triều chính Ngụy quốc dù chỉ một li."
Ngụy Vương rõ ràng không ngờ hắn lại nói như vậy.
Kỳ Yến tiếp tục nói: "Hơn nữa, nếu ta có thể thuận lợi công hạ Sở quốc, nàng trước đây ở phương Nam cũng từng quản lý đất phong của Sở quốc, hẳn là hiểu rõ nội chính Sở quốc hơn ta. Vùng đất Sở ở phương Nam đương nhiên cũng sẽ giao cho nàng quản lý."
Ngụy Vương nhìn chàng, hồi lâu nói: "Ngài thật sự nguyện ý như vậy ư?"
Kỳ Yến khẽ cười: "Đại Vương có cần ta lập lời thề không?"
"Không cần." Ngụy Vương cười lắc đầu: "Kỳ Yến, ngài không cần lập với ta, lời này ngài tự mình nói với Ương Ương nghe."
Ngụy Vương khẽ vỗ vai hắn, ánh mắt lộ vẻ hài lòng.