Màn đêm dần buông xuống, cung nhân lên tiếng nhắc nhở Ngụy Vương, yến tiệc đã chuẩn bị xong, Ngụy Vương đứng dậy, chợt hỏi Kì Yến: "Tấn Vương năm nay đến Ngụy cung cùng Ương Ương đón Giao thừa, vậy lệnh tôn thì sao?"
Kì Yến nói: "Phụ thân vốn cũng định đến Ngụy cung cùng chúng con đoàn tụ, nhưng người thật sự không tiện, hơn nữa nếu trong nhà không có ai, mẫu thân nhất định cũng sẽ cảm thấy lạnh lẽo, phụ thân liền ở lại nhà. Con đã viết một phong thư về nhà hỏi thăm phụ thân, đợi sau Tết Nguyên Đán, sẽ cùng A Trăn đến thăm người."
Ngụy Vương nói một tiếng "Tốt".
Bữa cơm Giao thừa tối nay không có người ngoài, trên bàn tiệc tự nhiên cũng không có nhiều ràng buộc. Ngụy Vương nói mấy câu chúc mừng năm mới, Vệ Lăng liền đến mời mọi người cùng uống rượu, không khí vô cùng vui vẻ, ngay cả Vệ Trăn vốn tửu lượng không tốt cũng uống thêm mấy chén.
Khi tiệc rượu kết thúc, cung nhân dìu Ngụy Vương đi nghỉ trước.
Kì Yến thì thầm bên tai Vệ Trăn: "Ta thấy nàng có vẻ hơi say rồi, lát nữa còn thức đón giao thừa không?"
Vệ Trăn nói: "Thức chứ, ngày xưa ở nhà, ta và a đệ đều thức đến cuối cùng."
Kì Yến nhướng mày, nhìn Vệ Lăng đang nằm sấp trên bàn rượu đối diện: "Hắn say như vậy, e rằng không thức được nữa rồi."
Tuy nói vậy, Vệ Trăn cũng chẳng khá hơn là bao, má nàng ửng hồng, như được phủ một lớp ánh sáng rực rỡ. Kì Yến nói chuyện với nàng, nàng phải mất một lúc mới bừng tỉnh đáp lại một câu.
Kì Yến dẫn nàng trở về vương điện ngồi xuống, mở cánh cửa thông ra sân từ nội điện, từ đây có thể nhìn thấy pháo hoa đốt bên ngoài thành.
Gió lạnh buốt từ ngoài thổi vào, Kì Yến hỏi nàng có lạnh không, liền cảm thấy cánh tay bị siết chặt, nàng đã dựa sát vào hắn, áp mặt vào cánh tay hắn, nói: "Hơi lạnh một chút, nhưng chàng ôm ta là được rồi."
Kì Yến cười đưa tay ôm lấy vai nàng, nghe Vệ Trăn ngáp liên tục mấy cái, nàng vòng hai tay qua cổ hắn, cả người gần như treo lên người hắn. Hắn vừa cúi mắt xuống đã thấy hàng mi dày của nàng, không khỏi ôm nàng càng chặt hơn.
"Chưa đến giờ Tý, nàng có thể ngủ một lát trước, đợi pháo hoa bên ngoài bắn, ta sẽ gọi nàng."
Vệ Trăn mở đôi mắt ngái ngủ: "Phụ vương giờ Tý phải nghỉ ngơi, pháo hoa lần này b.ắ.n ở ngoài cổng thành, trong cung e rằng không nhìn rõ lắm."
Kì Yến dịu dàng hỏi: "Vậy nàng có muốn ra ngoài cung xem không?"
Người trong lòng khẽ cười, không nói gì, ngả vào lòng Kì Yến. Hắn gọi một tiếng, không thấy nàng đáp lại, nàng đã ngủ thiếp đi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Một lát sau, thị vệ ngoài điện thấy Tấn Vương ôm Công chúa từ trong điện bước ra: "Chuẩn bị một cỗ xe ngựa, ta và Công chúa ra cung một chuyến."
Vệ Trăn say đến mức không còn biết gì, lờ mờ cảm thấy xung quanh chao đảo, đến khi mở mắt ra, nàng phát hiện mình đã ở trong một căn phòng lạ.
Trong phòng không thắp đèn, chỉ có vài tia sáng tuyết từ ngoài cửa sổ rọi vào.
Nàng ngồi dựa vào cửa sổ trên chiếc giường sưởi ấm, trên bụng được đắp một tấm chăn lông cừu mềm mại, Kì Yến đã không thấy đâu. Lúc này, bên ngoài cửa sổ truyền đến tiếng gõ cửa "cộc cộc".
Một bóng người đổ trên cửa sổ, Vệ Trăn đẩy cửa sổ sang hai bên, gió tuyết từ ngoài tràn vào, một cành hoa mai cũng được đưa đến trước mặt nàng.
"Đêm Giao thừa, bẻ một cành mai, tặng cho mỹ nhân."
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Ánh mắt Vệ Trăn theo cánh hoa mai đỏ nhìn đến chủ nhân của bàn tay, Kì Yến mặc một chiếc áo choàng lụa màu vàng sẫm đứng trong tuyết, gió tuyết vờn trên người hắn, nhưng vẫn không che lấp được vẻ cao quý, thẳng tắp như cây ngọc của hắn.
Mi mắt hắn dính tuyết: "Tặng mỹ nhân, cũng tặng người trong lòng ta."
Vệ Trăn "phì" một tiếng cười, nhận lấy cành mai, những hạt tuyết và cánh hoa mai theo gió bay lả tả, rơi trên tóc nàng, nàng nheo mắt lại, tim đập thình thịch.
Kì Yến nắm lấy cổ tay Vệ Trăn: "Đã đắp người tuyết cho nàng rồi, có muốn ra ngoài xem không?"
Vệ Trăn gật đầu, bỏ tấm chăn lông cừu trên người ra, vừa định bước xuống chiếc giường sưởi ấm, Kì Yến bên ngoài cửa sổ liền đưa tay ôm ngang nàng ra khỏi cửa sổ.
Nàng đặt chân xuống đất, nhìn quanh sân, Kì Yến nói: "Đây là phủ đệ của Vệ Lăng ngoài cung, lát nữa chúng ta sẽ ở đây xem pháo hoa."
Hắn nắm tay Vệ Trăn, đi đến bên cạnh người tuyết. Vệ Trăn thở ra một hơi nóng: "Người tuyết sao không vẽ mắt?"
Kì Yến nhặt một cành cây trên đất: "Đợi nàng đến vẽ."
Vệ Trăn tiến lên, dùng cành cây vẽ mắt cho người tuyết. Nàng quay đầu lại, lang quân đứng trong gió tuyết nhìn nàng.