Đúng vậy, Thái hậu yêu thương Kỳ Yến như vậy, nếu Sở vương ra tay với nhà họ Kỳ vào ngày đại thọ, Thái hậu sao có thể không ngăn cản? Ngay cả sau khi sự việc xảy ra, chỉ cần bà ra mặt là có thể bảo vệ Kỳ Yến.
Trừ khi, bên Thái hậu có biến cố gì?
Một cảm giác bất an mãnh liệt bao trùm lấy lòng nàng, Vệ Trăn ngẩng đầu, ngoài cửa sổ trăng mờ ảo, một vầng trăng cô độc treo lơ lửng trên màn đêm đen kịt.
Đêm đã khuya, không biết Kỳ Yến đã ngủ chưa.
"Kinh Sương." Nàng gọi.
Thị vệ ngoài cửa sổ nghe tiếng gọi, vén rèm bước vào: "Tiểu thư có gì phân phó?"
Vệ Trăn viết một mảnh giấy đưa cho Kinh Sương: "Ngươi giúp ta nhắn một lời cho Thiếu tướng quân."
Thị vệ nhận lệnh, nhanh chóng bước ra khỏi điện.
Ánh trăng như dải lụa, chiếu lên tường cung như phủ một lớp sương trắng.
Trong chính điện Chương Hoa cung, ánh nến vàng vọt khắp phòng, bao phủ vài bóng người bên giường, có tiếng ho khẽ khàng truyền ra từ sâu trong màn trướng.
Kỳ Yến hầu hạ Thái hậu uống t.h.u.ố.c xong, đặt bát t.h.u.ố.c lên khay, đỡ Thái hậu từ từ nằm xuống, cẩn thận đắp chăn.
Đợi Thái hậu nhắm mắt ngủ yên, hắn mới đứng dậy bước ra khỏi nội điện. Lão thái giám thân cận của Thái hậu đi sát theo sau.
Kỳ Yến nói: "Thái hậu đã chán ăn một thời gian rồi phải không?"
Lão thái giám gật đầu, cung kính khẽ đáp: "Vâng. Gần đây trời nóng, tiết xuân đã qua, cũng sắp vào hạ rồi, e rằng là vì lý do này."
Chiếc bát đặt trên bàn, bên trong còn lại một nửa nước thuốc, mùi đắng nồng và xộc thẳng vào mũi.
Kỳ Yến cụp mắt nói: "Y công nói thế nào?"
"Vị y công đó cũng nói là do trời nóng, kê thêm một thang t.h.u.ố.c mới, Thái hậu ngày nào cũng dùng. Dù sao cũng là người của thiếu tướng quân, Thái hậu dùng cũng yên tâm."
Kỳ Yến nói: "Người do thúc phụ gửi đến sao?"
Trước đây Thái hậu bị chứng đau đầu hành hạ, tìm khắp danh y, thúc phụ của Kỳ Yến biết được, tìm được một nữ y công từ dân gian.
Vị y công đó tinh thông y thuật, là danh y nổi tiếng, vào cung không lâu đã chữa khỏi bệnh cũ trầm kha cho Thái hậu, bởi vậy từ đó về sau luôn được giữ lại bên cạnh hầu hạ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Lời nói của lão thái giám vào ngày thường, Kỳ Yến tuyệt đối sẽ không nghĩ nhiều, nhưng hôm nay thì khác. Hắn từ miệng Vệ Trăn biết được trong nội bộ nhà họ Kỳ có người ngầm liên hệ với Thái tử, cộng thêm chuyện này… Trong lòng Kỳ Yến không khỏi thêm vài phần suy nghĩ.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Ánh mắt hắn đặt lên chiếc bát t.h.u.ố.c màu xanh thiên thanh trên bàn, nói: "Trong cung còn có y công nào khác không?"
"Có ạ."
Kỳ Yến nói: "Tìm một người y thuật tinh thông, mang bát canh t.h.u.ố.c này đi kiểm tra kỹ lưỡng."
Lão thái giám trong lòng rùng mình: "Thiếu tướng quân đây là…"
Ngón tay thon dài của Kỳ Yến nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn, tạo ra âm thanh trong trẻo, ánh mắt hơi lạnh: "Chỉ mong là do ta nghĩ nhiều."
Lão thái giám hít sâu một hơi, run rẩy hai tay nhận lấy bát thuốc: "Nô tài đi ngay đây."
Lão thái giám vừa đi, thị vệ của Vệ Trăn đã đến, hai tay dâng lên mảnh giấy.
Kỳ Yến nhìn những lời nhắc nhở hắn chăm sóc Thái hậu trên giấy, khẽ nhíu mày, sau đó ngón tay khép lại, vo tròn tờ giấy thành một cục: "Nói với tiểu thư nhà ngươi, ta biết rồi."
Chiều hôm sau, Kỳ Yến phái người đến truyền lời cho Vệ Trăn.
Trong thư chỉ vài dòng ngắn ngủi, không nhiều lời, nhưng đủ khiến Vệ Trăn kinh hãi.
Trong d.ư.ợ.c thiện của Thái hậu đã kiểm nghiệm ra một vị thuốc, là do vị y công mà Thái hậu vốn tin tưởng hạ độc. Độc tính của nó cực mạnh, có thể ăn mòn nội tạng, nếu vô tình dùng phải, vài ngày là đủ để mất mạng.
Vị y công đó do người tâm phúc của Kỳ Yến tiến cử, chuyện hôm nay hắn không thể thoát khỏi liên can.
Thêm vào đó, mật thư mà Vệ Trăn chuyển lời cho Kỳ Yến hôm qua đã được giải mã gần hết, nội dung không tiện nói nhiều, nhưng đều chỉ ra rằng tâm phúc kia có thể đã cấu kết ngầm với Thái tử.
Kỳ Yến nói với nàng, mấy ngày nay hắn không có mặt trong cung, cần ra ngoài xử lý vài việc, sẽ trở về vào ngày đại thọ của Thái hậu.
Vệ Trăn đọc nhanh như gió, đưa thư đến gần ngọn nến, nhìn lá thư bị ngọn lửa nuốt chửng thành tro tàn.
Khi góc cuối cùng của bức thư bị cháy đỏ rực, ngoài điện vang lên tiếng bước chân vội vã, một thị vệ thở hổn hển bước vào nói: "Tiểu thư, không hay rồi."
Người này là thị vệ thân cận của Vệ Lăng, vẻ mặt lo lắng, Vệ Trăn hỏi: "A đệ có chuyện gì vậy?"
"Không phải thiếu chủ có chuyện," thị vệ chỉ ra ngoài: "Tiểu thư, người đến chỗ Công chúa Dực Dương xem, thiếu chủ chúng ta phát hiện Thái tử Điện hạ và Nhị tiểu thư…"
Vệ Trăn sững sờ một lát, sau đó vén rèm bước ra khỏi đại điện.