Triệu lão đầu tử đang cùng A Phúc ở trong sân làm khuôn đúc, đây là công việc tỉ mỉ, không thể gấp gáp được.
Tôn thị đang ngồi dưới mái hiên giặt y phục. Bình thường y phục mỗi ngày của tất cả mọi người trong nhà đều là nàng phụ trách giặt. Trước kia là dùng tro than, hiện tại trong nhà đại tẩu làm xà phòng, có rất nhiều xà phòng không thành hình bị hỏng được bán với giá thấp trong thôn, Triệu lão thái thái mua một ít về nhà, Tôn thị giặt quần áo liền thoải mái hơn nhiều, chỉ vò mấy cái là có thể giặt sạch.
Chuyện trong ruộng đều giao cho Triệu Hữu Ngân. Triệu Hữu Tài buổi sáng đưa món kho xong, buổi chiều sau khi trở về, liền đi bên kia xây nhà.
Văn thị còn đang hỗ trợ chăm sóc khuê nữ Đại Sơn, Triệu lão thái thái thì đang bận rộn việc tuyển người.
Trong nhà có sáu hài tử, Triệu Đại Vượng học làm ăn, Triệu Nhị Vượng muốn đọc sách, Xuân Hoa hỗ trợ công việc bên nhà Trình Loan Loan, Hạ Hoa hàng ngày học thêu hoa, Thu Hoa và Đông Hoa hai người chia nhau làm một ít việc vặt trong nhà.
Vào thời điểm nông nhàn đầu mùa đông, tất cả mọi người đều có chuyện để làm thực sự là một điều hạnh phúc.
Bởi vì không phân gia nên tất cả tiền kiếm được bên ngoài, đều sẽ có một phần đem sung công.
Điều kiện sống trong nhà được cải thiện rất nhiều, dần dần tâm tính của Tôn thị cũng trở nên bình thản.
1
Nàng giặt sạch một chậu quần áo lớn và đem phơi trong sân.
Đang bận rộn, chỉ thấy Triệu lão thái thái dẫn hai nha đầu Trần gia và Lâm gia đi vào.
Nàng lau tay, tiến lại gần hỏi: "Không phải chứ, đại tẩu thật sự nguyện ý giữ hai nha đầu này à?"
Đại tẩu ngay cả người Trình gia cũng đuổi ra ngoài, sao còn giúp đỡ mấy khuê nữ đã gả ra ngoài của Triệu gia chứ? Nếu thật sự là như vậy, vậy chẳng phải nàng có thể trở về nhà mẹ đẻ một chuyến, gọi hai nhi tử của đại ca nàng tới đây...
"Đừng cho là ta không biết mấy cái suy nghĩ kia." Triệu lão thái thái lạnh lùng nói: "Thôn Quế Hoa đều là một đám vụng thối vụng nát, Tôn gia các ngươi đã hỏng từ gốc luôn rồi, đừng gọi tới để người ta chê nữa! Về phần Ngọc Nhi và Nhị Nữu, nếu dám dùng mánh lới để lười biếng, ta là người đầu tiên không tha cho các ngươi."
Trần Nhị Nữu gật đầu nói: "Bà ngoại yên tâm, nhất định cháu sẽ làm việc thật tốt."
Hai con mắt Lâm Ngọc Nhi nhìn loạn khắp nơi, tuy rằng nhà bà ngoại cũng rất lớn, nhưng không lớn bằng nhà đại cữu nương.
Nghe nói đệ đệ của tức phụ Đại Sơn biểu ca đang ở trong nhà đại cữu nương, nàng là chất nữ ruột thịt của đại cữu nương, vì sao không thể ở trong nhà đại cữu nương được chứ?
Nàng mở miệng: "Bà ngoại, cháu không mệt chút nào hết, cháu muốn bắt đầu làm việc từ hôm nay luôn được không?"
"Ngươi hài tử này thật đúng là rất hiểu chuyện đấy." Triệu lão thái thái vô cùng hài lòng: "Ăn cơm xong đã rồi đi, lúc này vẫn chưa cần gấp."
Cơm trưa nhà cũ Triệu gia tính ra cũng coi như tương đối không tệ, ít nhất là lúc phần lớn mọi người đều ăn cháo, trong nhà bọn họ đã ăn cơm khô, là gạo trộn ngô mới thu hoạch năm nay đổi lấy.
Lâm Ngọc Nhi nhanh chóng ăn xong một chén cơm, sau đó đứng dậy: "Cháu đi giúp đại cữu nương làm việc."