Xuyên Nhanh: Sinh Tồn Trong Thế Giới Động Vật

Chương 12: Sư Tử Cái Đầu Đàn



Một con trong số đó đúng như anh ta đã thấy tối qua, chân sau bên trái bị thương, đi lại không dồn lực được, nhưng trông có vẻ không quá nghiêm trọng.

Con thứ hai có một vết sẹo dọc dài trên mặt, hai bên cột sống gần phần m.ô.n.g đều có vết thương rớm máu, có vẻ từng suýt bị phế.

Con cuối cùng là con to lớn nhất, trông như thủ lĩnh, lại không bị thương tích gì.

Chúng đang ăn xác một con trâu rừng.

Mùa mưa thức ăn dồi dào, con mồi không tụ tập dày đặc như mùa khô, tạo điều kiện để lũ lang thang có nhiều cơ hội đi lại hơn.

Gargaro quan sát kỹ, thấy chúng tuy có vẻ thất bại đôi chút nhưng sĩ khí vẫn còn, ngắn hạn thì chưa có ý định rời khỏi đây.

Cách đó sáu cây số, Samantha tiến sâu vào trung tâm lãnh địa Bờ Tây và phát hiện đàn sư tử cũng đang chuyển dời.

Những con sư tử cái dẫn theo đàn con đi về phía nam để tránh mối nguy ở phương bắc.

Cô ấy điều chỉnh máy quay sang cận cảnh, vừa đúng lúc thấy số một đang đi cùng một con sư tử cái nhỏ khác. Cả hai đều tròn vo, nhưng khi né chướng ngại thì lại linh hoạt như mèo rừng.

Sư tử cái đầu lĩnh đi ở phía trước, thỉnh thoảng lại giảm tốc độ để đợi đàn. Mahti thì tụt lại khá xa ở phía sau, khoảng cách ngày càng lớn.

Tới một thời điểm nào đó, nó dừng lại.

Mahti nằm rạp xuống, chiếc đuôi to khỏe quật nhẹ xuống đất, lặng lẽ nhìn đàn sư tử dần khuất vào rừng cây.

Tối hôm đó, một cuộc xung đột chưa từng có bùng nổ trên thảo nguyên.

Ba con sư tử lang thang men theo bờ sông tiến xuống phía nam, vây chặt lấy con sư tử đầu bàn của lãnh địa Bờ Tây.

Chúng chia nhau từ nhiều hướng áp sát, liều lĩnh tấn công.

Trong chốc lát, đất cát và cỏ vụn tung bay tứ phía, tiếng gầm như sấm dội vang cả mấy cây số.

Mahti là con dày dạn kinh nghiệm, lập tức nhắm vào con sư tử bị thương ở chân sau, lao tới tấn công nó đầu tiên.

Dựa vào thân hình to lớn, Mahti hất mạnh đầu, đánh bật đối thủ ngã lăn xuống đất, rồi dùng hai chân trước ghì chặt hông con kia, há miệng cắn thẳng vào sống lưng đối phương.

Cảnh tượng này quá đỗi quen thuộc, thấy anh em có nguy cơ mất mạng, con đầu đàn bầy lang thang đành phải làm như đêm qua.

Nó lao vào cản Mahti, dùng những cú vồ cắn buộc Mahti phải quay lại phòng thủ.

Vừa vồ, nó vừa gầm lên ra lệnh cho con sư tử còn lại, như đang chất vấn tại sao còn chưa xông lên, sao không cùng nhau hợp lực bao vây đối thủ.

Nghe tiếng gọi của thủ lĩnh, con sư tử bị thương ở lưng cũng buộc phải nhập cuộc, nhưng rõ ràng vẫn vô cùng cẩn trọng, có lẽ vết thương suýt lấy mạng hôm qua khiến nó vẫn còn sợ hãi.

Bầy sư tử lớn rượt đuổi và cắn xé nhau suốt hơn một tiếng đồng hồ, cho đến khi hai con đè được Mahti xuống đất, lấy sức nặng đè bẹp nó.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Ngay sau đó là tiếng gầm ghê rợn nhất mà Samantha từng nghe trong đời.

Bốn cái bóng trắng khổng lồ cuộn lấy nhau trong ống kính máy quay, m.á.u nóng nhuộm đen vô số mảng lông trắng, khiến chúng trông như những con quỷ giữa đêm đen.

Không rõ chuyện gì đã xảy ra, bỗng nhiên cái bóng lớn nhất vùng ra khỏi đám hỗn chiến, cắm đầu bỏ chạy về phía xa.

Ba con còn lại đuổi theo vài bước rồi chậm lại, gầm vang về bốn phía.

Khi Mahti khuất dần trong màn đêm, Samantha vẫn còn ôm chặt máy quay, ngơ ngẩn như bị rút cạn hồn vía.

Nhưng cô ấy biết, chuyện tồi tệ nhất đã xảy ra.

Con sư tử trụ cột đã thất bại, đàn con non đang đứng trước bờ vực sinh tử!

An Lan choàng tỉnh lúc nửa đêm.

Trên thảo nguyên thưa thớt cây cối chưa bao giờ thật sự yên tĩnh, đặc biệt là vào ban đêm - thời điểm hoạt động sôi nổi nhất của muông thú.

Từ ngày xuyên đến vùng hoang dã này, mỗi đêm cô đều nghe thấy tiếng chim săn mồi và dã thú giao tranh. Nhưng đêm nay, cả vùng lãnh thổ trung tâm lại yên lặng đến kỳ lạ.

Chỉ có tiếng côn trùng rỉ rả.

An Lan trở mình ngồi dậy, cố phân biệt những mùi hương mơ hồ theo gió bay tới.

Tai Đen và Đuôi Cụt đi đi lại lại sau lưng cô, bất an rúc đầu vào sư tử mẹ, mong tìm được chút an ủi.

Nhưng bản thân mẹ chúng cũng đang bồn chồn lo lắng.

Sáu con sư tử cái trưởng thành của đàn Bờ Tây đều không ra ngoài săn đêm, chúng co cụm lại thành một vòng tròn nhỏ, dùng hơi thở và tiếng gầm thấp để truyền tin cho nhau.

Tai Rách đứng đầu đội hình, trong bóng đêm, nó như một pho tượng bất động, vững chãi đến lạnh người.

Và rồi, tất cả sư tử đều nghe thấy tiếng cảnh báo phát ra từ nó.

Kẻ địch đang đến gần!

Chúng sắp tới rồi!

An Lan bật dậy, nhanh chóng rút lui về cuối đội hình.

Đây là khu vực sâu trong lãnh địa Bờ Tây, nếu kẻ địch đã vào được đến đây, kết cục cuộc chiến đã không cần nói cũng rõ ràng.

Vài giây sau, mùi m.á.u tanh theo gió lan đến, xác nhận suy đoán của cô.

Thế Giới 1 -