Có lẽ vì làm nghề mổ heo lâu năm, mặt ông ta rất nhiều dầu mỡ, dưới nắng gần như sáng bóng.
Thấy Hoàng An, Khương Thâm như thấy cọng rơm cứu mạng. Ông ta chìa tay cầu cứu: "Hoàng huynh, cứu ta với! Con nha đầu c.h.ế.t tiệt kia điên rồi. Chỉ vì chúng ta muốn gả nó cho ông, nó muốn đánh c.h.ế.t chúng ta. Ông mau cứu chúng ta đi."
Mặt Hoàng An nhanh chóng tối sầm. Ông ta bước tới hai bước, thân hình to lớn như ngọn núi che ánh sáng trước mặt Khương Dư Linh. Ông ta nói giọng đáng sợ: "Nguơi không muốn gả cho ta?"
Trông ông ta như muốn đe dọa Khương Dư Linh.
Khương Dư Linh định đánh thẳng ông ta một trận, nhưng nàng nhịn không được cười: "Trong nhà không có gương thì cũng có nước tiểu đi. Sao ông không tự nhìn xem mình trông thế nào? Ai cho ông cái tự tin để ông nghĩ ta muốn lấy ông?!"
"Với bộ dạng của ông, thà làm một con ch.ó còn hơn. Chắc chẳng ai muốn nhìn thêm lần thứ hai đâu."
"Con tiểu tiện nhân, ngươi muốn c.h.ế.t à!"
Mắt Hoàng An trợn trừng, giận đỏ mặt. Ông ta xắn tay áo định đánh Khương Dư Linh. Nhưng Khương Dư Linh nhanh hơn. Nàng bước tới đá vào bụng ông ta. Tuy nhiên, đây không phải cơ thể thật của nàng. Cơ thể này thiếu chất lâu ngày. Hơn nữa Hoàng An quá béo. Cú đá này không làm Hoàng An ngã, chỉ làm cái bụng phệ của ông ta rung lên một chút.
Nó cuồn cuộn, như sóng biển. Làm quần áo của ông ta trông càng rẻ tiền.
Khương Dư Linh: "..."
Tính toán sai.
"Con tiểu tiện nhân, đúng là không nghe lời, lại thích bị phạt!"
Hoàng An giận dữ hoàn toàn. Mắt đỏ ngầu. Ông ta mắng to rồi lao về phía Khương Dư Linh, như một ngọn núi. Trong tình huống này, Khương Dư Linh sẽ không đấu sức với ông ta. Nàng lanh lẹ như con cá chạch, xoay người bỏ chạy. Vừa chạy vừa nói: "Đồ xấu xí, tên béo c.h.ế.t tiệt, con cóc ghẻ còn muốn ăn thịt thiên nga."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Khương Dư Linh thường không giữ thù.
Vì có thù nàng trả ngay.
Đương nhiên, nếu không trả được, thì đành đợi cơ hội.
Khương Dư Linh chạy. Nàng định vào núi luyện tập một thời gian rồi về. Quân tử báo thù mười năm chưa muộn. Nàng có nhiều loại thuốc, còn có cách luyện tập, thuật luyện thể. Không cần vội vàng lúc này. Không cần phải đấu sức với Hoàng An hôm nay.
Dù sao đây là trong thôn.
Hoàng An đuổi Khương Dư Linh một đoạn. Thấy dân làng đông dần, cuối cùng không đuổi nữa. Nhưng những lời Khương Dư Linh vừa nói đã in sâu vào đầu ông ta. Lòng tự trọng bị tổn thương khiến ông ta quyết tâm phải cưới Khương Dư Linh về nhà, rồi hành hạ nàng sống không bằng chết.
...
Làng của Khương Dư Linh tên là Đào Hoa thôn. Làng dựa núi, gần sông, cảnh rất đẹp. Dưới ánh mắt tò mò của dân làng, Khương Dư Linh nhanh chóng chạy vào núi. Hệ thống chỉ đường cho nàng vào một hang động. Nàng ăn no, rồi xem đồ đạc trong không gian của mình.
"Hệ thống, cơ thể này nên dùng gì để chữa trị tốt nhất?"
Cơ thể của Khương Dư Linh rất yếu do thiếu chất. Khương Dư Linh không dám tùy tiện dùng thuốc.
Hệ thống trả lời nhanh chóng: [Dùng nước linh tuyền đi. Nước linh tuyền dịu nhẹ nhất, sẽ không làm hại cơ thể.]
"Được."
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.
Khương Dư Linh lấy một lọ nước linh tuyền uống. Uống xong không lâu, nàng thấy một luồng hơi ấm từ bụng lan ra khắp cơ thể. Cảm giác thoải mái khó tả khiến nàng lập tức bắt đầu luyện Thái Dương Tâm Quyết.
Đây là thế giới thứ ba nàng xuyên qua.
Từ thân phận đầu tiên không có thế giới cụ thể nào, đến giờ phải giải quyết vấn đề của chính cơ thể, Khương Dư Linh mơ hồ đoán được điều gì đó.