Đường Thư Nghi không nghĩ tới, La Tiếu Nam lại bám dai như vậy, không chịu buông tha cho họ. Tiêu Hoài thấy nàng không vui, liền nói: "Phái người tống nàng ta về nhà đi."
Đường Thư Nghi không lên tiếng, giúp hắn mặc y phục vào, hai người cùng nhau đi ra ngoài. Thấy Triệu quản gia đang đợi bên ngoài, Đường Thư Nghi hỏi: "Tình huống bây giờ thế nào?"
Triệu quản gia đáp: "La Tiếu Nam quỳ ở cửa phủ, nói Hoàng thượng ban nàng ta cho Quốc Công gia, muốn phu nhân chấp nhận nàng ta."
Đường Thư Nghi sắp tức muốn c.h.ế.t rồi, nàng quay đầu lại nói với Tiêu Hoài: "Đây là mềm nắn rắn buông, sao lại không la hét đòi chàng chấp nhận nàng ta?"
Tiêu Hoài mỉm cười: "Là lỗi của ta."
Sau đó, hắn nói với Triệu quản gia: "Phái hai thị vệ áp giải nàng ta về nhà, nói với La Tường Văn, nếu như nữ nhi hắn ta lại đến cửa phủ ta gây chuyện, ta sẽ không khách khí nữa."
"Vâng."
Triệu quản gia trả lời một tiếng rồi đi ra ngoài, đến cổng phủ hắn gọi hai thị vệ đến, chỉ vào La Tiếu Nam nói: "Áp giải nàng ta đến Quang Lộc Đại Phu La gia."
Hai thị vệ liếc nhìn La Tiếu Nam đang khóc đến nức nở yếu đuối, mặc dù cảm thấy nàng ta khóc rất đẹp, nhưng vẫn bước lên phía trước, một trái một phải không chút thương tiếc ấn mạnh cánh tay của La Tiếu Nam, chuẩn bị kéo nàng ta đi.
La Tiếu Nam sửng sốt, nàng ta không ngờ phủ Quốc Công lại cứng rắn như vậy, nhưng lại bị hai gã hộ vệ mạnh mẽ áp chế, không nhúc nhích được dù chỉ một chút, chỉ còn biết gào thét: "Buông ta ra! Định Quốc Công phu nhân, ta là người Hoàng thượng ban cho Quốc Công gia, ngài còn cố tình không chấp nhận ta sao?"
"Câm miệng nàng ta lại." Triệu quản gia lập tức ra lệnh.
Một thị vệ nghe lệnh, vội vàng tìm một miếng giẻ rách định nhét vào miệng La Tiếu Nam, nhưng lúc này lưỡi nàng ta đã thè ra một nửa, hàm răng nghiến chặt.
"Không ổn, nàng ta muốn c.ắ.n lưỡi tự vẫn." Triệu quản gia vội vàng nhào tới, ra sức véo cằm La Tiếu Nam, ngăn nàng ta c.ắ.n lưỡi.
La Tiếu Nam vùng vẫy khóc lóc, thu hút không ít người hiếu kỳ tới xem. Triệu quản gia thấy tình hình không ổn, sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng phủ Định Quốc Công, bèn sai thị vệ trông chừng La Tiếu Nam rồi vội vàng chạy đi bẩm báo.
Đường Thư Nghi nghe Triệu quản gia bẩm báo, đứng dậy nói: "Đến Kinh Triệu Doãn một chuyến, ta muốn cáo trạng Quang Lộc Đại Phu La Tường Văn, vì dung túng nữ nhi đến phủ Quốc Công ta gây rối."
Nếu nàng ta muốn làm lớn chuyện, vậy thì cứ làm lớn đi, xem đến lúc đó Hoàng thượng có còn che chở cho nàng ta nữa không.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Triệu quản gia vội vàng đáp lời, Đường Thư Nghi quay đầu nói với Tiêu Hoài: "Chàng ở đây chờ ta, ta ra ngoài xem một chút."
Ếch Ngồi Đáy Nồi
"Được." Tiêu Hoài đáp.
Đường Thư Nghi bước ra ngoài, Thúy Trúc và Thúy Vân vội vàng đi theo. Không lâu sau, nàng đã đến cổng phủ, nhìn thấy bên ngoài đã tụ tập không ít người xem, còn La Tiếu Nam thì bị hai thị vệ đè trên mặt đất.
Đường Thư Nghi tiến tới, nói: "Buông nàng ta ra."
Hai thị vệ buông tay, La Tiếu Nam chống tay đứng dậy, sau đó quỳ xuống trước mặt Đường Thư Nghi, vừa khóc vừa nói: "Phu nhân, ngài và Quốc Công Gia tình sâu nghĩa nặng, ta sẽ không làm phiền hai vị nữa, chỉ cầu xin phu nhân cho ta một nơi nương thân. Phu nhân, Hoàng thượng đã ban ta cho Quốc Công gia, nếu ngài không thu nhận, ta không còn nơi nào để đi!"
"Ngươi nói Hoàng thượng ban ngươi cho Quốc Công gia nhà ta, có thánh chỉ không?" Đường Thư Nghi hỏi.
La Tiếu Nam lắc đầu: "Là… là Hoàng thượng khẩu dụ."
Đường Thư Nghi mỉm cười: "Phủ Định Quốc Công chúng ta chưa nhận được khẩu dụ của Hoàng thượng ban ngươi cho Quốc Công gia, nếu không tiến cung gặp Hoàng thượng để xác nhận thì làm sao đây? La tiểu thư, ngươi ở La gia có sống tốt hay không, không phải do ta tạo ra. Những gì ngươi gặp hôm nay cũng không liên quan gì đến ta, ta với ngươi trước nay không quen biết, không thân không thích, ngươi bây giờ không có nơi nào để đi thì đi tìm phụ thân ngươi, tìm người thân của ngươi, hà tất phải đến đây ép ta? Ta thực sự rất vô tội!"
"Ta... Ta... ta..." La Tiếu Nam không ngờ Đường Thư Nghi lại ăn nói hùng hồn như vậy, nhất thời không biết nên nói gì, chỉ đành cúi đầu bật khóc.
Đường Thư Nghi cũng không để ý đến nàng ta nữa, xoay người đi vào phủ. Chuyện sau khi người của Kinh Triệu Doãn đến, Triệu quản gia sẽ xử lý.
Không thể không nói, năng lực làm việc của Triệu quản gia rất mạnh! Đường Thư Nghi trở về Thế An Uyển còn khen ngợi Triệu quản gia với Tiêu Hoài, cuối cùng nói: "Khi nào phải thưởng cho Triệu quản gia mới được."
Tiêu Hoài nghe vậy mỉm cười: "Nàng giải quyết chuyện hôn sự của nhi tử hắn đã là phần thưởng lớn nhất rồi."
Đường Thư Nghi nhớ tới chuyện giữa Triệu Lục - nhi tử của Triệu quản gia và Thuý Vân. Chỉ là nàng nói, "Nha đầu của ta không thể thành phần thưởng cho hắn được."
Tiêu Hoài biết nàng đây là không nỡ, cũng không nói thêm gì nữa.
Ở cổng phủ, Kinh Triệu Doãn đích thân đi tới, nhìn thấy La Tiếu Nam quỳ trên mặt đất khóc, lại cảm thấy đau đầu một hồi. Đang yên lành đến phủ Định Quốc Công gây chuyện để làm gì, cho rằng Định Quốc Công phu nhân dễ nói chuyện?