Xuyên Sách Thành Ác Nữ, Phản Diện Cũng Có Xuân Thiên

Chương 583



Hai người có sự tương tác như bình thường, nhưng trong mắt Minh Vũ, nàng ta lại thấy Tiêu Ngọc Châu đang nũng nịu làm ra vẻ, khoe khoang trước mặt mình. Trong lòng nàng ta dâng lên sự ghen tị điên cuồng.

Trong lòng Minh đại phu nhân tất nhiên không vui, nhưng bà ta biết bây giờ không phải là lúc đối đầu với Tiêu Ngọc Châu. Việc nhanh chóng cho Minh Vũ vào cung mới là điều quan trọng nhất. Bà ta đứng dậy, đi tới trước mặt Tiêu Ngọc Châu, "hịch" một tiếng quỳ xuống đất.

"Cầu xin Hoàng hậu nương nương cho phép Minh Vũ vào cung. Nàng đã hơn hai mươi tuổi rồi, không thể chờ đợi thêm nữa."

Vẻ mặt Tiêu Ngọc Châu lộ vẻ bối rối, "Minh đại phu nhân, Minh Vũ tiểu thư hơn hai mươi chưa thành thân thì có liên quan gì đến việc vào cung? Phu nhân mau tìm người môn đăng hộ đối với nàng rồi gả đi thôi?"

Minh Vũ và Minh đại phu nhân thấy nàng cố tình giả vờ hồ đồ, đều nghiến răng ken két, nhưng trên mặt vẫn cố ra vẻ tủi thân.

Minh đại phu nhân quỳ trên mặt đất, lau nước mắt nói: "Minh Vũ có hôn ước với Hoàng thượng, không thể gả cho người khác được! Chúng ta đều biết thân phận của Minh Vũ không thể làm Hoàng hậu, cho nên đợi đại hôn của Hoàng thượng xong, mới để Minh Vũ vào cung."

Tiêu Ngọc Châu quay đầu hỏi Lý Cảnh Tập: "Bệ hạ có hôn ước với Minh Vũ cô nương sao?"

Lý Cảnh Tập lắc đầu: "Không có."

Tiêu Ngọc Châu cúi đầu nhìn về phía Minh đại phu nhân, ôn giọng hỏi: "Minh đại phu nhân, lời này của người là có ý gì?"

Minh đại phu nhân siết chặt nắm đấm, vừa muốn mở miệng nói chuyện, lại nghe thấy Tiêu Ngọc Châu cất lời: "Minh đại phu nhân, bịa đặt tội danh là đại tội, kính mong phu nhân suy nghĩ cho thật kỹ."

Minh đại phu nhân ngẩng đầu nhìn về phía Hoàng hậu trẻ tuổi đang ngồi đối diện, thần sắc hai người đều vô cùng bình đạm, nhưng nàng ta lại cảm thấy áp lực đến mức run rẩy cả người. Nàng ta nhất thời không biết có nên kiên trì với lời nói lúc trước hay không.

"Biểu ca." Minh Vũ đột nhiên quỳ xuống trước mặt Lý Cảnh Tập, nước mắt lăn dài trên má, nghẹn ngào nói: "Biểu ca, muội từ nhỏ đã biết lớn lên sẽ gả cho biểu ca, những năm nay cũng vẫn luôn đợi biểu ca. Muội không cầu gì khác, chỉ cầu có thể vào cung, cho dù chỉ làm một tỳ nữ thấp kém cũng được. Hu hu hu..."

"Nữ nhi tội nghiệp của ta!"

Mẫu nữ hai người ôm nhau khóc lóc, Lý Cảnh Tập vốn đã mất kiên nhẫn, đang định lên tiếng, nhưng Tiêu Ngọc Châu đã giành trước một bước: "Trẫm trước giờ không phải người thích ép buộc người khác. Nếu các ngươi nói Minh Vũ có hôn ước với Hoàng thượng từ sớm, có lẽ Trẫm đã không thể thành thân với Bệ hạ. Nhưng chỉ có điều, bây giờ các ngươi nói ra cũng không muộn."

Những lời này khiến cho vẻ mặt của Minh Vũ và Minh đại phu nhân thoáng hiện lên nét mừng rỡ, nhưng rồi lại nghe Tiêu Ngọc Châu nói tiếp: "Nếu đã có hôn ước tất nhiên phải có bằng chứng. Nếu các ngươi có thể lấy bằng chứng ra, Trẫm sẽ cùng Hoàng thượng thoái vị."

Những lời này làm cho toàn bộ đại điện chìm vào sự im lặng như tờ. Minh Vũ và Minh đại phu nhân càng sợ hãi đến nỗi ngồi bệt xuống đất, bọn họ không ngờ tới Tiêu Ngọc Châu lại nói ra những lời quyết đoán đến vậy. Hoàng thượng thoái vị cùng Hoàng hậu không phải chuyện nhỏ, hơn nữa, bọn họ còn nghĩ tới quyền thế của phủ Định Quốc Công, tuyệt đối không phải thứ mà bọn họ có thể lay động.

Giờ khắc này, hai người họ run như cầy sấy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

"Không... Không cần thoái vị, Minh Vũ chỉ cầu có thể vào cung, không cầu danh phận." Minh Vũ run rẩy nói.

Tiêu Ngọc Châu cười lạnh: "Minh Vũ tiểu thư, trọng điểm của chúng ta bây giờ không phải là vấn đề ngươi có thể vào cung hay không, mà là vấn đề bằng chứng về hôn ước của ngươi với Bệ hạ."

Minh phu nhân và Minh Vũ liếc nhìn nhau, bọn họ không ngờ tới Tiêu Ngọc Châu hành sự lại quyết đoán đến vậy, trực tiếp nói muốn thoái vị cùng Hoàng thượng. Bọn họ vốn dĩ cho rằng, bọn họ là nương gia lúc sinh thời của mẫu thân Hoàng thượng, chỉ cần cầu xin một chút, Hoàng thượng sẽ để Minh Vũ vào cung.

Nếu Tiêu Ngọc Châu là Hoàng hậu mà không đồng ý, đó chính là ghen tị. Nhưng ai có thể ngờ tới, Tiêu Ngọc Châu hoàn toàn không để tâm đến danh tiếng, trực tiếp nói muốn thoái vị cùng Hoàng thượng. Hơn nữa, cho dù như vậy, Hoàng thượng và Thái hoàng thái hậu đều không lộ ra vẻ không hài lòng với nàng ấy. Tình hình này, bọn họ nên làm thế nào?

"Minh đại phu nhân, bằng chứng hôn ước giữa Minh Vũ và Bệ hạ đâu?" Tiêu Ngọc Châu nhìn thẳng về phía Minh đại phu nhân, hỏi.

Minh đại phu nhân lại run lên, bọn họ có bằng chứng không? Có, bọn họ đã làm giả một cái từ sớm. Nhưng khi Tiêu Ngọc Châu nói ra hai từ "thoái vị", bọn họ không dám cầm ra. Bọn họ vô cùng rõ ràng, cái gọi là bằng chứng hôn ước kia căn bản đã không chịu nổi sự kiểm tra.

"Các ngươi trở về đi." Lúc này Lý Cảnh Tập lên tiếng.

Minh phu nhân cùng Minh Vũ vội vàng đứng dậy hành lễ, sau đó nhanh chóng rời đi. Nào ngờ, bọn họ vừa mới về đến phủ, thánh chỉ đã theo sát đến nơi. Đại khái nội dung thánh chỉ là, cả nhà Minh lão gia phạm tội cấu kết quân lương, nhưng vì Hoàng thượng vừa mới đăng cơ chưa muốn nhuốm máu, nên chỉ phạt lưu đày ba mươi năm.

Lưu đày ba mươi năm, có nghĩa là cả đời này đừng mong ngày quay về, nhất thời các quan lại trong triều cũng không dám đề cập đến chuyện tuyển tú nữa. Vị Hoàng thượng đương kim, khi đã quyết đoán thì tàn nhẫn đến cùng cực. Minh lão gia cả nhà này, vốn dĩ là thân thích của Hoàng gia.

Chỉ là có người đang âm thầm chờ đợi, nếu như đường con cái của Hoàng hậu quá khó khăn, xem xem Hoàng thượng có còn kiên trì chỉ yêu mình Hoàng hậu hay không. Nhưng ai ngờ, nửa năm sau, Hoàng hậu lại có thai, khiến những kẻ kia một lần nữa thất vọng.

Lại qua thêm nửa năm, Giai Ninh và Tạ Hi Hoa lần lượt sinh con. Giai Ninh sinh một hoàng nam, Tạ Hi Hoa cũng sinh một hoàng nam. Phủ Định Quốc Công có thể nói là con cháu đầy đàn.

Lại một năm Trung thu nữa đến, Thái hoàng thái hậu triệu toàn bộ phủ Định Quốc Công vào cung dự yến. Cả nhà quây quần bên nhau trong viện của Từ Ninh cung, thưởng rượu ngắm trăng, vui vẻ hoà thuận.

Đường Thư Nghi và Tiêu Hoài nắm c.h.ặ.t t.a.y nhau, cùng ngắm nhìn vầng trăng sáng trên bầu trời, rồi lại nhìn sang người thân bên cạnh, đời này của họ coi như đã viên mãn.

….

TOÀN VĂN KẾT THÚC.

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Còn tiếp 50 chương phiên ngoại, kể về cuộc sống hiện đại của Đường Thư Nghi và Tiêu Hoài nhé??????