“Tham gia bỏ phiếu?” Thủy Lang bật cười khẽ. “Ý tôi là, họ cũng có thể ứng cử làm cán bộ.”
Hiện trường lập tức yên lặng hơn trước.
Dân trong thôn sững sờ, các thanh niên trí thức cũng tròn mắt nhìn.
Đến đây nhiều năm như vậy, thanh niên trí thức thậm chí còn không được tham gia bỏ phiếu.
Làm cán bộ sao?
Ở công xã Hồng Khánh, chuyện này quả thật chưa từng có tiền lệ!
“Đùa… đùa thôi chứ?” Chủ nhiệm công xã sợ đến mức nói lắp: “Chưa… chưa từng có tiền lệ như vậy. Hơn nữa, người trong đội sản xuất đều là dân gốc Hồng Hà qua nhiều đời. Các cụ già trong làng làm cán bộ còn chưa chắc đã nói được bọn họ, huống chi là mấy thanh niên trí thức bên ngoài, mà lại còn trẻ như vậy.”
“Thanh niên?” Thủy Lang lại mỉm cười: “Thanh niên nói không nghe, vậy để các cô gái trẻ làm cán bộ.”
“???”
Toàn bộ người có mặt, từ nam đến nữ, từ già đến trẻ đều bị câu nói đó làm chấn động.
Một lúc sau, hiện trường bùng nổ.
“Cán bộ trong thôn sao có thể để người ngoài làm? Đúng là chuyện hoang đường!”
“Huống chi là con gái, con gái thì biết gì, lúc mới đến khóc lóc ầm ĩ, trồng lúa, gặt lúa còn chẳng biết làm thế nào.”
“Đừng nói trồng lúa, ngay cả củ cải mọc ngược trong đất hay mọc trên cành còn không biết.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
“Lang Nhi! Cháu đừng làm chuyện nhảm nhí nữa!”Bà lão Khương trong lòng sợ muốn chết. Người khác không biết nhưng bà ta hiểu rất rõ vị trí của Thủy Lang trong lòng những người này.
Nếu không phải chuyện Thủy Lang nói để thanh niên trí thức, lại còn là nữ thanh niên trí thức làm cán bộ quá khó tin, những người này có khi đã gật đầu đồng ý theo lời cô từ lâu.
Dù gì đây cũng là cơ hội để họ lấy lòng Thủy Lang mà cô tự mình đưa tới.
“Trước đây mới đến chưa biết nhưng những thanh niên trí thức xuống nông thôn sớm nhất đã hơn mười năm, có người còn gả vào thôn.” Thủy Lang nhìn một nhóm người già: “Có các ông mài giũa, còn gì mà họ không biết làm?”
Các cụ già trong thôn: “…” Không dám lên tiếng.
Đêm qua, những cán bộ nhà họ Lý từng tham gia ngược đãi con dâu, mua bán, ép gả lần hai đều bị bắt đi.
Nghe nói người thì bị giam, người thì bị xử bắn.
Không ít người có mặt tuy chưa làm đến mức đó nhưng cũng chẳng thiếu chuyện xấu xa. Họ đã run rẩy cả đêm, bây giờ bị Thủy Lang nói thẳng trước mặt, khí thế lập tức xẹp xuống, rụt cổ không dám hó hé.
“Mấy năm nay, các người để những người sinh ra và lớn lên nhiều đời ở đây, biết làm mọi thứ, trở thành cán bộ. Kết quả là sản lượng lương thực, sản lượng bông, cải tạo núi sông đều đứng cuối bảng. Các ngành phụ như xưởng ép dầu, xưởng đậu phụ, xưởng bột, xưởng xe chỉ, vườn cây ăn quả, trang trại chăn nuôi – những thứ người khác làm để tăng thu nhập – các người chẳng có một cái nào. Ngược lại, mấy trò bàng môn tà đạo thì lại rất giỏi: nào là giả ơn cứu mạng để lừa đảo, ngược đãi, mua bán con dâu, mỗi người một kiểu, đất đai thì bỏ hoang. Không nghèo mới lạ!”
Thủy Lang nhìn đám trẻ con, có đứa mặc chung một cái áo, có đứa trần truồng trốn trong đống rơm, có đứa không ngại lạnh chạy ra ngoài, trong đó còn có cả những bé gái đang tuổi dậy thì, không chút ý thức xấu hổ. Ánh mắt lấm lét của vài người đàn ông đã lướt qua, cộng thêm bầu không khí ngấm ngầm trong thôn, thật không dám nghĩ sau này sẽ ra sao.
“Các người cho rằng con gái chưa kết hôn không làm được, vậy chọn phụ nữ đã lập gia đình. Nói nghiêm túc thì tôi cũng tính là người Hồng Hà. Tôi bầu cho Thái Trân làm bí thư chi bộ.”
“Các người cho rằng con gái chưa kết hôn không làm được, vậy chọn phụ nữ đã lập gia đình. Nói nghiêm túc thì tôi cũng tính là người Hồng Hà. Tôi bầu cho Thái Trân làm bí thư chi bộ.”
“Bầu cho Thái Trân!” Đại Nha giơ tay, rồi quay sang Bà lão Khương. “Bà ơi, nhà cháu chưa chuyển hộ khẩu, vẫn là người gốc Hồng Hà nhiều đời đấy.”