Xuyên Sách Thập Niên 80: Xé Mặt Cả Nhà Ông Bố Cặn Bã

Chương 426



"Có thể bắt đầu bất cứ lúc nào." Cục trưởng Chu nói đến đây, nụ cười hơi nhạt đi một chút: "Nhưng cô nói muốn để người dân ngõ Bình An học kỹ thuật từ thợ của cục, quyết định này có hơi liều lĩnh quá không? Bọn họ chẳng biết gì cả. Dù những năm qua có kinh nghiệm chắp vá sửa chữa nhỏ nhưng thực tế vẫn hoàn toàn là dân ngoại đạo. Thời gian của ngõ Bình An rất gấp, nhiệm vụ rất nặng, giải thưởng Ngọc Lan cũng đã bắt đầu nhận đơn đăng ký từ hôm nay rồi. Cô có muốn suy nghĩ lại không?"

 

Phó Cục trưởng Hứa vội nói: "Cục trưởng Bạch bảo ông ấy có thể sắp xếp một đội người..."

 

"Không cần." Thủy Lang cau mày nhìn phó Cục trưởng Hứa: "Chẳng phải đã nói rõ từ trước rồi sao? Sao lại thay đổi nữa?"

 

"Thì đây là khu thí điểm mà, bây giờ ngõ Bình An có thành công hay không liên quan đến toàn khu." Phó Cục trưởng Hứa giơ tay đếm: "Cô tính xem, bây giờ trong cục chúng ta có Cục trưởng, tôi, phó Cục trưởng Khâu, cô, cư dân ngõ Bình An, Cục trưởng Bạch bên cục xây dựng, à còn cả quận của chúng ta nữa. Chỉ cần ngõ Bình An xảy ra chút sơ suất, không giành được giải thưởng thì mất mặt lắm!"

 

Phó Cục trưởng Khâu bổ sung: "Chỉ tiêu đã xuống nhưng vẫn phải vay tiền từ quận, sau đó còn phải xin quỹ cải tạo cũ. Chỉ cần một bước thất bại thì tất cả coi như xong."

 

"Đúng đấy!" Phó Cục trưởng Hứa tiếp lời: "Trước kia là cục xây dựng không hợp tác với chúng ta, giờ Cục trưởng Bạch rất hợp tác rồi, có gì mà phải lo nữa..."

 

Thủy Lang cười hỏi: "Nếu Cục trưởng Bạch đã điều người đến, vậy chỉ tiêu vật liệu xây dựng của cục quản lý nhà ở chúng ta xin xuống để làm gì? Còn thí điểm làm gì? Giao thẳng cho cục xây dựng làm có phải xong rồi không?"

 

Ba vị Cục trưởng lập tức nghẹn lời, ngơ ngác nhìn Thủy Lang.

 

"Rối quá rồi nhỉ, đừng tạo áp lực lớn như vậy." Thủy Lang cười, lần lượt vỗ vai họ: "Chỉ tiêu vật liệu xây dựng là việc quan trọng đầu tiên nhưng đừng quên, ngoài chỉ tiêu xây dựng, cục chúng ta còn cần có đội thi công riêng, như vậy mới thực sự giữ được quyền chủ động trong cải tạo cũ. Chỉ tiêu vật liệu đã xuống rồi, các ông không cần phải xem Cục trưởng Bạch quá quan trọng nữa, cứ coi ông ấy là bảo mẫu là được."

 

"!!!"

 

Ba vị Cục trưởng đều c.h.ế.t lặng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

 

Cục trưởng Bạch!

 

Anh cả trong các anh cả!

 

Trước kia gặp còn phải lễ phép khách khí, thậm chí có chút lấy lòng!

 

Bây giờ Thủy Lang lại bảo xem ông ta là... bảo mẫu!?

 

Thủy Lang tiếp tục nói:

 

"Người dân ở ngõ Bình An không có một công việc chính thức nào cả, bao năm qua chỉ biết cứng đầu đối chọi với chính quyền. Nếu chúng ta kéo họ cùng làm việc, dù là chính quyền hay khu phố đều sẽ giơ cả hai tay tán thành. Đây là cơ hội giải quyết một loạt thanh niên thất nghiệp đấy! Hiếm lắm mới có cục trưởng Bạch đích thân hướng dẫn họ, người ta còn chưa lên tiếng, sao các ông đã vội bỏ phiếu phản đối rồi?"

 

Hướng dẫn?

 

Là làm bảo mẫu cho bọn họ thì có!

 

Nghĩ đến cảnh sáng nay cục trưởng Bạch uy phong quét sạch mọi sự phản đối, ba vị cục trưởng không khỏi cảm thấy có chút thương cảm cho ông ta.

 

"Không ai lên tiếng à? Vậy coi như các anh đồng ý nhé." Thủy Lang lập tức đưa ra quyết định cuối cùng: "Các anh đã bàn bạc với các sư phụ chưa? Lấy cho tôi danh sách của bảy tám người, tôi sẽ để đám đồ đệ chuẩn bị một buổi bái sư chính thức."

 

Cục trưởng Chu không nhịn được, khóe miệng giật giật hai cái: "Người ta còn chưa đồng ý, cô đã lo tổ chức bái sư rồi?"


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com