Xuyên Sách Thập Niên 80: Xé Mặt Cả Nhà Ông Bố Cặn Bã

Chương 538



Trữ Húc khẽ gật đầu: “Chỉ có nơi này, chỉ ở Châu Nam mới có cơ hội kiếm tiền, là kiếm tiền thật sự, kiếm nhiều tiền, ngoài tôi ra, ông ta không dám hành động thiếu suy nghĩ đâu, không ai có thể giúp được cho ông ta nữa."

 

Thủy Lang đã nghe được những gì mình muốn nghe thì kiên nhẫn hơn một chút: “Có thể thấy được ông rất mong có người đến, nếu không cũng sẽ không báo cho thôn Nam Sách và Trâu Hiền Thực."

 

Trữ Húc phát ra tiếng thở dài như đè nén đến cực điểm: “Cảm ơn cô đã đến, trong lòng tôi, thực ra từ lâu đã nghi ngờ con gái mình không còn trên đời nữa, chỉ là không có dũng khí đối mặt nên ngày nào cũng sống như cái xác không hồn, mệt mỏi vô cùng, tôi vừa sợ có người đến lật lại mọi chuyện này, lại vừa rất mong có người đến lật lại chuyện này, ông trời đối xử không tốt với tôi, nhưng cũng không đối xử tệ với tôi, ông trời không công bằng, nhưng dù công bằng thì không ngờ con gái tôi vẫn còn sống, tôi còn có thể có cháu ngoại."

 

"Cháu ngoại của ông là Thiết Đản, tính tình kiên cường, thông minh hiểu chuyện, sau khi nhìn ông, tôi lại thấy có lẽ nó giống ông, giống ông trước khi quen biết Trâu Hiền Thực, như kỹ sư thiên tài bản xứ đã vượt qua rất nhiều người nước ngoài, vượt qua rất nhiều du học sinh, Trữ Húc được ghi lại trong lịch sử nhà máy Triệu Gia."

 

Trữ Húc mấp máy miệng, phát ra tiếng "hu" và ngẩng đầu nhìn trần nhà, nhớ lại năm xưa, nước mắt rơi lã chã: “Tôi muốn bọn họ, phải c.h.ế.t không được tử tế!!!"

 

“Nói đến đây, đứa nhóc Thiết Đản này có mấy hành động khiến tôi nhìn thấy cũng phải nể phục, cậu bé lớn lên trong thôn quê của Lý Lan Quỳnh, ông nói xem, hẳn là Lý Lan Quỳnh đã biết chuyện này nhỉ? Biết đâu lại đang bồi dưỡng một cánh tay đắc lực? Haiz, về điểm này hẳn là không ai có thể hiểu rõ suy nghĩ của bọn họ hơn ông, là tôi đã lắm lời.”

 

Thủy Lam thở dài thườn thượt: "Hơn nữa, oan oan tương báo đến bao giờ, hay là..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

 

"Câm miệng!!!"

 

Trữ Húc nắm c.h.ặ.t t.a.y đ.ấ.m vào giường, nghe Thủy Lang nhắc đến tính cách và hoàn cảnh hiện tại của cháu ngoại, trong mắt ông ta lại lần nữa xuất hiện sự căm hận kinh hoàng và vẻ sợ hãi không che giấu được: “Tôi muốn chúng chết! Tôi muốn g.i.ế.c c.h.ế.t bọn chúng!!"

 

Thủy Lang mỉm cười, rời khỏi phòng bệnh.

 

-

 

Trữ Húc vốn đã bị đình chỉ chức vụ để điều tra, công an đã lấy được chìa khóa ký túc xá của Trữ Húc từ bộ phận hậu cần của nhà máy quân sự, Chu Quang Hách nhập mật khẩu két sắt vào và lấy được một chiếc chìa khóa két sắt từ đống bản thảo thiết kế.

 

Chu Quang Hách và Thủy Lang đến ngân hàng Nhân dân, lần này không còn gặp phải trắc trở gì nữa, bọn họ mở két sắt ra và thuận lợi lấy được bằng chứng quan trọng rửa sạch tội danh ăn cắp tài sản quốc gia cho Thủy Mộ Hàm.

 

Thủy Lang mở phong bì, nhìn hai tờ đơn hàng trên tay đã ố vàng tự nhiên theo thời gian sau mười năm, hốc mắt đột nhiên ươn ướt, đây là phản ứng bản năng của cơ thể, cô hít một hơi dài, bỏ tờ đơn vào phong bì và đưa cho Chu Quang Hách.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com