Xuyên Sách Tiểu Sư Muội Được Dàn Phản Diện Cưng Chiều

Chương 651



Thanh Thanh nghiêng người, cô bé đưa tay nâng mặt thiếu niên lên, nhướng mày nói: “Để ta xem huynh là quái vật ở chỗ nào? Hai con mắt, một cái mũi và miệng, còn có tai — giống hệt ta mà.”

Cô bé vừa nói, vừa dùng ngón tay chỉ vào các ngũ quan của thiếu niên, thật giống như đang đếm vậy. Sở Chấp Ngự bị ngón tay cô bé chạm vào làm cho có chút nhột, cuối cùng không nhịn được mà bị cô bé chọc cho bật cười.

Tâm tính hắn đơn thuần, không vui đến nhanh mà đi cũng nhanh, Thanh Thanh chỉ cần dỗ một chút là lại ổn.

Thấy Sở Chấp Ngự không còn buồn bã, cô bé đưa tay nhẹ nhàng vỗ vỗ lên đầu hắn.

“Huynh nhất định là bị bệnh, giống như ta trước đây kinh mạch có vấn đề vậy.” Thanh Thanh nói: “Sư phụ và sư huynh nhất định sẽ giải quyết giúp huynh, người tu tiên phải sống mấy trăm, cả ngàn năm lận, không cần phải vội vàng nhất thời.”

“Ồ.” Thiếu niên im lặng.

Thanh Thanh nghĩ ngợi, cô bé lại nói: “Không được hung dữ với Thẩm Vân Sơ, huynh ấy không phải người xấu. Huynh nói như vậy, sẽ làm ca ca khó xử.”

Thiếu niên muốn nói lại thôi, dưới ánh mắt của Thanh Thanh lại ngậm miệng lại, chỉ có thể ủ rũ đáp một tiếng: “… Ồ.”

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ

Bên kia, hai vị sư tôn Tề Yếm Thù và Tống Viễn Sơn đi ra khỏi chủ điện. Tề Yếm Thù nhìn về phía cái đình, vẫy vẫy tay.

“Thanh Thanh, lại đây.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Sắc mặt của ba vị sư huynh lập tức lại căng thẳng.

Thanh Thanh chạy đến trước mặt hai vị sư tôn, cô bé ngẩng đầu lên, tò mò hỏi: “Sao vậy ạ, sư phụ?”

Tề Yếm Thù đưa tay đặt lên vai cô bé, bóng dáng ba người biến mất bên trong chủ điện.

Ba vị đại đồ đệ hiện giờ vẫn chưa biết rõ chi tiết về Trường Hồng Kiếm Tông, nên luôn sợ Thanh Thanh có thể sẽ bị Trường Hồng cướp đi. Dù sao xét từ kiếp trước và kiếp này, dường như Trường Hồng Kiếm Tông mới là sư môn ban đầu trong cuộc đời của cô bé, việc có thể liên quan đến họ là một chuyện vốn dĩ không thể tồn tại.

Tề Yếm Thù lại không căng thẳng như vậy.

Hắn và Tống Viễn Sơn đã đánh nhau hai ngày hai đêm, hoàn toàn là đã đánh đến quen thân, lại còn ngồi lại hàn huyên, xác định Tống Viễn Sơn không phải là những kẻ giả nhân giả nghĩa khác trong Tu Tiên giới. Hắn biết với con người của Tống Viễn Sơn, ông không thể nào làm ra chuyện quá đáng.

Và quả nhiên như Tề Yếm Thù đã liệu, Tống Viễn Sơn tìm hắn là hy vọng có thể tiết lộ một chút chuyện của kiếp trước cho cô bé, ít nhất là để cô bé có thể đi an ủi Thẩm Vân Sơ, nói chuyện với hắn vài câu.

Tống Viễn Sơn thật sự sợ đệ tử của mình sẽ suy sụp, cảm xúc của Thẩm Vân Sơ trong hơn một trăm năm qua cộng lại dường như cũng không nhiều bằng hôm nay.

Tề Yếm Thù cũng đã cân nhắc về chuyện này. Hắn tự nhiên không hy vọng Thanh Thanh khôi phục ký ức, không hy vọng cô bé nhớ lại quá nhiều chuyện đau buồn, nhưng nói cho cô bé biết mối quan hệ với Trường Hồng Kiếm Tông ở kiếp trước, lại chưa chắc đã là không thể.

Như vậy, cô bé ở Tu Tiên giới lại có thêm nhiều người yêu thương mình hơn, đó là chuyện tốt.

Hơn nữa Tề Yếm Thù cũng không biết mình bị làm sao, có lẽ là do đã nuôi lớn một đứa trẻ, lòng của mình cũng theo đó mà trở nên mềm mại hơn.