Chẳng qua, mang theo lòng thương hại kỳ quặc và cảm giác hơn người, Ngụy Nhiêu cũng đã tiếp xúc với Ngu Niệm Thanh vài lần.
Ban đầu, đôi mắt của cô bé luôn long lanh và mờ mịt. Nàng giống như một con thú nhỏ rụt rè khi đến một môi trường xa lạ, ngay cả giữa các sư huynh sư tỷ ngoại môn tốt bụng cũng không thể thả lỏng.
Cho đến khi Ngụy Nhiêu xuất hiện, nàng chỉ tùy tiện cho cô bé vài lần thức ăn, hỏi han vài câu mà thôi. Nghe người ngoài nói hai người là đồng hương, con bé liền như tìm được chỗ dựa, nhanh chóng bớt sợ hãi, còn luôn miệng gọi “tỷ tỷ”, như một chú cún con lẽo đẽo đi theo sau nàng.
Lúc đầu Ngụy Nhiêu còn rất hưởng thụ, có một cái đuôi nhỏ để sai vặt cũng rất tiện lợi.
Không ngờ có một ngày, cô bé không biết từ đâu biết được nàng chính là đại tiểu thư nhà họ Ngụy, liền nức nở kể lể chuyện vặt vãnh như anh trai mình đến nhà họ Ngụy làm công, lúc đòi nợ thì bị người hầu đánh chết, nước mắt cứ thế lã chã rơi, rồi trốn biệt đi.
Ngụy Nhiêu cũng không để trong lòng, một thứ đồ vô dụng, ai thèm quan tâm chứ?
Ai mà ngờ được, sẽ có một ngày, một phế vật nhỏ bé như vậy lại được những thiên chi kiêu tử tuấn mỹ và lạnh lùng, những người mà Ngụy Nhiêu chỉ có thể mãi mãi đứng từ xa trong đám đông nhìn lên, cưng chiều dỗ dành, chỉ hận không thể nâng niu lên tận trời xanh?
Nghĩ đến đây, sắc mặt Ngụy Nhiêu dần trở nên u ám.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Sau khi bay lên cành cao, tu vi của Ngu Niệm Thanh cũng liên tiếp tăng lên, một bước thoát khỏi gông cùm kinh mạch, tỏa sáng rực rỡ trong các đại hội của Tu Tiên giới.
Ngụy Nhiêu trong lòng tự nhiên khó chịu, nàng cho rằng đó nhất định là do Ngu Niệm Thanh đã nịnh bợ các đệ tử thân truyền, không biết bọn họ đã cho con phế vật đó bao nhiêu bảo vật và đan dược mới giúp nó thoát thai hoán cốt.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Để tránh các robot của các website lấy bản edit của mèo một cách vô tội vạ, vui lòng liên hệ fanpage: liên hệ mèo lấy pass đọc phần còn lại sớm nhất nhé ạ.
Có sự đối lập như vậy, Ngụy Nhiêu tự nhiên càng thêm không cam lòng. Nàng thậm chí không tiếc âm thầm tu luyện tà pháp, quả nhiên tiến bộ thần tốc, và được vào nội môn như ý nguyện.
Đáng ghét là nàng còn chưa có cơ hội tiếp tục leo lên cao hơn thì đã bị tông môn phát hiện. Trường Hồng kiếm tông phế đi tu vi của nàng, trục xuất nàng khỏi sư môn.
Cùng đường, Ngụy Nhiêu lưu lạc đến ma thành, cuối cùng dựa vào nhan sắc mà gả cho một thành chủ Ma Tộc làm thiếp.
Nàng vốn tưởng gả cho Ma tộc cũng được, dù sao cũng là chủ của một thành, ít nhất có thể giúp nàng quay lại cuộc sống giàu sang ổn định trước đây.
Nào ngờ Ma Nhân thật sự thấp kém không chịu nổi, không những háo sắc, nghiện rượu, hiếu sát, mà còn đêm đêm sa đọa trong tửu sắc.
Tuy nàng ở trong cung điện tráng lệ huy hoàng, nhưng thực chất lại ăn thô uống thô thiển không quen. Tên Ma Nhân kia cũng chỉ khi nào có hứng mới thỉnh thoảng ban cho nàng chút đồ chơi, các thê thiếp khác của hắn lại còn khó đối phó…
Mỗi khi đêm về, trong giấc mộng, Ngụy Nhiêu hồi tưởng lại sự trang nghiêm túc mục của Trường Hồng kiếm tông, tông môn cao ngất trong mây, nhớ lại bóng hình mờ ảo của Thẩm Vân Sơ, nàng lại ngẩn ngơ mất mát một hồi lâu.