Bản thân Chu Cận Xuyên cũng chưa xem bộ phim này, chỉ nghe người bán vé nói là trẻ em có thể xem được, hơn nữa nội dung phim là về tình thân.
Nào ngờ, khi bộ phim kết thúc, cả Diệp Tiểu Vũ và Diệp Noãn Noãn đều khóc nức nở.
Mặc dù Diệp Noãn Noãn chưa hiểu hết nội dung phim, nhưng cô bé chỉ nghĩ đến việc cô em gái trong phim phải mất bao nhiêu năm mới tìm được anh trai, liền cảm thấy đau lòng.
"Anh em ruột thịt đứng trước mặt mà sao lại không nhận ra chứ?"
Tô Ý cũng rưng rưng nước mắt, nhưng cô vẫn mỉm cười an ủi cô bé: “Bởi vì khi xa nhau, cô em gái còn quá nhỏ, không nhớ rõ cũng là điều bình thường"
Diệp Noãn Noãn suy nghĩ một lúc rồi nói: “Tiểu Hoa thật đáng thương, con sẽ luôn nhớ rõ anh hai trông như thế nào."
Diệp Tiểu Vũ cũng gật đầu lia lịa: “Anh hai cũng sẽ luôn nhớ rõ Noãn Noãn, cho dù có bị lạc cũng sẽ nhận ra ngay."
Nhìn thấy vậy, Chu Cận Xuyên lặng lẽ nắm lấy tay Tô Ý, áy náy nói: “Anh biết thế này đã không chọn bộ phim này, lần sau chúng ta sẽ xem phim khác."
Tô Ý hiểu anh đang lo lắng cho mình, liền mỉm cười đáp lại: “Thật ra em thấy bộ phim rất hay và cảm động, mặc dù quá trình có chút trắc trở, nhưng cuối cùng họ cũng được đoàn tụ."
Nghe cô nói vậy, Chu Cận Xuyên yên tâm gật đầu: “Em nói đúng.”
Khi họ bước ra khỏi rạp chiếu phim, trời đã tối hẳn.
May mắn là họ đã quyết định sẽ ở lại thành phố một đêm nên cũng không vội.
DTV
Vì vậy, cả bốn người thong thả đi bộ đến nhà hàng Tây mà họ đã nhìn thấy lúc trước.
Nhà hàng này mới khai trương vào năm ngoái, được trang trí theo phong cách Nga rất đẹp mắt.
Mặc dù Tô Ý đã ăn nhiều món Tây ở thời hiện đại, nhưng cô chưa từng thử món Nga bao giờ nên khi gọi món, cô hơi bối rối.
Chu Cận Xuyên thấy vậy liền kiên nhẫn giúp cô chọn món.