Bận rộn cả đêm, bốn người đều không ngủ được, chia nhau ra ngủ bù.
Mãi đến trưa, bọn họ mới tỉnh giấc vì đói bung.
Sau khi ăn trưa xong, Lâm Hạo Nam chủ động đề nghị lái xe đưa Tô Ý đi dạo phố, mua sắm một chút để giải khuây.
Chu Cận Xuyên nhìn thấy mình lại bị "cướp" người, không nói hai lời lên tiếng ngăn cản: "Hai người không buồn ngủ sao?"
DTV
"Không buồn ngủ, hơn nữa hôm qua em đã tự mình hứa rồi, hôm nay đến lượt anh đưa Tiểu Ý đi mua quà."
Chu Cận Xuyên cười gượng hình như đúng là như vậy thật.
Sao cứ chen ngang mãi thế?
Vì vậy, anh không nói hai lời thay quần áo, đi theo hai người rau ngoài.
Đến trung tâm thành phố, Chu Cận Xuyên kéo Tô Ý đến thẳng quầy bán quần áo nữ đắt tiền nhất: "Hôm qua anh thấy em mặc váy rất đẹp, mua thêm mấy bộ đi, đừng khách sáo với anh hai, bình thường anh ấy không tiêu tiền."
Mua xong váy, anh lại kéo cô đi xem giày.
Tô Ý xua tay, không muốn nhận: "Giày cao gót thỉnh thoảng đi một lần thì được, ngày nào cũng đi, em c.h.ế.t mất!"
"Vậy thì mua giày thấp gót."
Lâm Hạo Nam nhìn thấy Chu Cận Xuyên cứ mua hết thứ này đến thứ khác, hừ lạnh với anh: "Có cần mua cho em hai bộ không?"
Chu Cận Xuyên chỉ cười gật đầu: "Cũng được."
Lâm Hạo Nam kinh ngạc trọn tròn mắt: "Em còn mặt mũi nói à? Anh nói, em chỉ biết tiêu tiền của anh, sao không thấy em mua gì cho Tiểu Ý, anh thấy em keo kiệt lắm."
Chu Cận Xuyên bị anh vợ mắng keo kiệt cũng không tức giận, anh xòe hai tay ra: "Em không mang theo tiền, hơn nữa chẳng phải anh cứ nhất quyết kéo bọn em ra ngoài mua sắm sao? Mới tiêu có chút tiền mà anh đã xót rồi sao?"
Lâm Hạo Nam thấy vậy, kéo Tô Ý đến phân xử: "Em gái, em tìm được người bạn trai gì vậy? Anh không đồng ý để em gả cho một người đàn ông vừa nghèo vừa keo kiệt như vậy."
Tô Ý nhìn thấy hai người cãi nhau, cũng rất bất lực: "Tiền của anh ấy đều ở chỗ em, trên người anh ấy thật sự không có tiền."
Lâm Hạo Nam nghe vậy, há hốc mồm kinh ngạc.
Cuối cùng, anh ta đành phải im lặng: "Được rồi! Thằng nhóc này thật là vô liêm sỉ!"
Chu Cận Xuyên xách theo túi lớn túi nhỏ, cười hỏi Lâm Hạo Nam: "Anh hai, chúng ta tiếp tục đi dạo, hay là về nhà?"
Lâm Hạo Nam liếc anh một cái, sờ vào chiếc ví xẹp lép của mình cúi đầu hỏi Tô Ý: "Em gái, còn muốn mua gì nữa không?"