Cuối cùng không chịu đựng được nữa thím Chu đưa tay đầu hàng với Cam Điềm “Được, được, được, ăn cơm trưa xong thím cho con xuống núi, nói lời là phải giữ lấy lời, trước khi cậu chủ về thì con phải về trước, không được để liên lụy tới thím.”
Thấy bà ấy cũng chịu đồng ý Cam Điềm chỉ ba ngón tay lên thề thốt, thím Chu cũng phục luôn rồi, quay người vào bếp chuẩn bị cơm.
Bà ấy đi được hai bước thì quay lại, đến trước mặt cô nói “Điềm Điềm thím cảm thấy con nhất định sẽ theo đuổi được cậu chủ, lúc sáng là thím lừa con, bây giờ thím nghiêm túc.”
Thật sự, da mặt cô còn dậy hơn cả tường thành.
Cam Điềm thuyết phục được thím Chu, sau khi ăn cơm trưa xong thím Chu giúp cô đổi quần áo giúp việc, mái tóc dài được buộc thành búi tóc thấp phía sau, đầu đeo lên một chiếc nơ bướm màu đen, trang điểm xấu đi rồi đeo thêm một cái khẩu trang.
Nhờ thím Chu cải trang nên cô thuận lợi đi ra ngoài. Dẫn cô xuống, núi lúc chia tay dưới chân núi, thím Chu còn dặn lại lần nữa “Nhớ giữ liên lạc, gọi con về thì con phải về ngay biết chưa?”.
“Vâng.” Cam Điềm ném khẩu trang trên mặt, hôn thím Chu một cái rồi quay người đi. Cô vừa đi vừa vẫy tay với bà ấy “Thím yên tâm con sẽ mở máy 24/24.”
Thím Chu không thể làm gì ngoài nhìn cô đi xa dần trong lòng thầm nghĩ không yên lòng cũng đành chịu thôi.
Mưa Bụi Tháng Ba
Cuối cùng cũng được tự do, Cam Điềm không đón xe liền mà đi tìm nhà vệ sinh công cộng ven đường. Khi vào cô lấy ra bông tẩy trang đã chuẩn bị trước trong túi, lấy một ít lau lớp trang điểm trên mặt, lau đi lớp kem nền dạng lỏng sẫm màu, lộ ra làn da trắng nõn bên dưới. Tẩy trang rửa mặt xong, cô thả búi tóc xuống, cả người nhẹ nhõm.
Ra khỏi nhà vệ sinh cô gọi điện cho tiểu bát, điện thoại kết nối được thì hỏi “Tôi ra ngoài cậu có ở nhà không?”.
Tiểu bát có ở nhà, cậu ta không phải là người ở nhà sẽ cảm thấy khó chịu, thích nằm lì suốt mấy ngày trời trong nhà cũng không thấy chán nhưng cậu ta lại nói với Cam Điềm “Suy gia không có ở nhà, ra ngoài hẹn hò rồi.”
La Suy Tử có người hẹn, Cam Điềm giống như nghe thấy tin tức quan trọng mới lạ vừa đi vừa vẫy tay gọi taxi vừa mở cửa lên xe vừa nói với Tiểu bát “Thật hả? Với ai vậy?”.
Tiểu bát bên đầu dây bên kia giải thích “Vào năm trước Suy gia có bày hàng bói toán, có một cô gái tìm cậu ta coi bói tên phong thủy, bảo cậu ta lấy tên mới để làm bút danh, từ khi Suy Gia lấy tên mới cho cô ấy xong thì viết tiểu thuyết kiếm được tiền mới đi tìm Suy gia nói muốn cảm ơn cậu ta, hôm nay hẹn ra ngoài.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
“Còn có chuyện này sao?”. Cam Điềm cười nói “Bác muội có muốn ra ngoài không? Chúng ta đi tìm La Suy Tử xem cậu ta đang làm cái gì.”
Tiểu bát không nghĩ cũng biết Cam Điềm ngồi không trên núi lâu như vậy chắc chắn là chán c.h.ế.t nên đồng ý ngay “Được, chị cả đang ở đâu, chúng ta gặp mặt trước hay là tự đi tìm Suy gia luôn?”.
Cam Điềm nghĩ chốc lát mới hỏi “Tôi muốn qua Sở Cảnh sát lấy chứng minh nhân dân, La Suy Tử với cô gái kia hẹn ở đâu chúng ta đi thẳng tới chỗ đó luôn đi.”
“Được.” Tiểu bát đồng ý “Vậy để em vào nhóm hỏi cậu ta.”
Tắt điện thoại, Cam Điềm cũng vào Wechat xem, tiểu bát hỏi La Suy Tử “Bây giờ đang ở đâu?”.
La Suy Tử mở định vị trực tiếp nói cậu ấy đang ở Quảng Trường Quang Hoa sau đó nhắn lại “Tiểu bát muội muốn làm gì? Cậu trung thực ở nhà cho tôi đừng có tới phá hỏng chuyện tốt của tôi.”
Tiểu bát: “Chị cả muốn đi.”
La Suy Tử “Chị cả lại chạy khỏi chỗ tên đàn ông kia à?”.
Cam Điềm: “Ừ ừ.’
La Suy Tử: “Được thôi. Lát gặp mặt tôi sẽ giới thiệu hai người là con gái và con rể tương lai của tôi.”
Cam Điềm...
Xe taxi chở tới sở cảnh sát, Cam Điềm không tán gẫu với La Suy Tử và tiểu bát nữa, cô trả tiền xuống xe đến đồn cảnh sát lấy chứng minh nhân dân mới mà cô đã xin một tháng trước nhét vào trong túi quần rồi lại đón xe qua chỗ La Suy Tử ở quảng trường Quang Hoa.