Bộ phận ở thành phố Bình An đã tập hợp đủ người còn tìm thêm người đi quản lý ở Vân Nam, những người mà Phong Cảnh Hàng tìm đều khiến Cam Điềm yên tâm không sợ gặp phải những kẻ lừa đảo trốn tránh hay làm loạn sau lưng. Đặc biệt là ở Vân Nam, cô cảm thấy mình như núi cao hoàng đế ở xa không thể qua được được nên cần phải có người đáng tin cậy để quản lý. Sau khi những việc này được xử lý công ty bắt đầu hoạt động, Cam Điềm không vội vàng mở cửa hàng dù sao cô cũng không có sản phẩm hoàn chỉnh trong tay, việc mở cửa hàng cần phải chờ đợi sự phối hợp của các bộ phận trong công ty, có sản phẩm rồi mới mở được, khi đó khai trương sẽ mời một số ngôi sao trực tiếp nhờ Phong Cảnh Hàng cắt băng, thương hiệu và cửa hàng khó mà không nổi tiếng.
Do Cam Điềm đã tích trữ khá nhiều nguyên thạch ở Vân Nam nên sau khi có công ty thành lập không gặp quá nhiều vấn đề trong việc sản xuất sản phẩm hoàn chỉnh, các chuyên gia tư vấn về đá quý xác định chất liệu nếu không chắc chắn thì hỏi Cam Điềm sau đó nhà thiết kế sẽ làm bản vẽ gửi cho thợ sau khi hoàn thiện để bắt đầu quá trình mài dũa điêu khắc, hàn ghép.Cam Điềm phải kiểm tra toàn bộ quá trình này nhưng cô cũng tương đối nhẹ nhàng, chỉ cần xem xét đưa ra ý kiến và giám sát nhiều hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
Mưa Bụi Tháng Ba
Sau khi công ty dần dần đi vào quỹ đạo, Cam Điềm cũng thở phào nhẹ nhõm từ từ rút bớt tâm trí khỏi công việc này. Cô muốn dành nhiều tâm trí hơn cho việc chuẩn bị đám cưới nhưng lại đột nhiên phát hiện mình có chút mệt mỏi, không biết có phải do quá bận rộn với công việc của công ty hay không khiến cô cảm thấy kiệt sức, rảnh rỗi sau đó lại có cảm giác như cơ thể bị rỗng tuếch rất lười và mệt mỏi. Ban đầu Cam Điềm cũng không quá lo lắng nghĩ rằng chỉ cần nghỉ ngơi vài ngày là có thể hồi phục, sau khi cô nghỉ ngơi đầy đủ nói về đám cưới cũng không phải là quá muộn. Kết quả là sau vài ngày nghỉ ngơi ăn ngon ngủ tốt cô phát hiện triệu chứng không những không giảm mà còn bắt đầu có cảm giác muốn nôn mửa, đặc biệt khi ngửi thấy một số mùi nặng đến mức không thể chịu đựng nổi như mùi khí thải của xe hơi.
Trong lòng cô bắt đầu lo lắng không biết mình có phải mắc bệnh nặng không, có nên đi bệnh viện kiểm tra toàn diện hay không. Lo lắng mãi bỗng nhiên cô nhận ra một điều, bắt đầu đếm ngày xem mình đã bao lâu không có kinh nguyệt. Cô thường khá lơ là và không chú ý đến những việc như vậy, không bao giờ đánh dấu ngày trên lịch đang đến ngày, cô lại nghĩ đến một việc khác suýt nữa muốn đập đầu mình vào tường. Trước đây do cơ thể đặc biệt cô và Phong Cảnh Hàng khi ở bên nhau không bao giờ sử dụng biện pháp phòng tránh, thói quen xấu này sau khi gặp lại cũng không thay đổi nhiều, cả hai cũng không có ý thức về an toàn, nghĩ đến đây cô không thể ngồi yên được nữa vội vàng chạy đến hiệu thuốc mua que thử thai. Cô giấu que thử thai lén lúc chạy về nhà lẻn vào phòng tắm và bắt đầu thử thai theo hướng dẫn. Trong lúc thử cô căng thẳng đến nỗi cảm giác trái tim như bị siết chặt sau đó nhìn chằm chằm vào hai vạch đỏ xuất hiện trên que thử. Nhìn chằm chằm vào hai vạch đỏ đó cô như phát điên lên, cô cầm que thử thai đi đi lại lại trong phòng tắm, không thể nhận ra được cô đang vui mừng hay là khó chịu. Cứ như vậy hơn 10 phút cuối cùng cô cũng ngồi xuống bồn cầu lấy điện thoại di động ra chụp ảnh gửi cho Phong Cảnh Hàng, gửi xong cô nhìn chằm chằm vào điện thoại chờ đợi tin nhắn trả lời của anh mà không hề rời mắt.