Xuyên Thành Chim Hoàng Yến: Ngủ Xong Với Boss Hào Môn Liền Chạy Có Được Không?

Chương 45



Cam Điềm nghe xong thì nhếch môi cười. "Hay nhỉ, đúng kiểu tiểu thuyết m.á.u chó."

Cô lười quan tâm đến tình tiết của truyện, chỉ cần biết Phong Cảnh Hàng chắc chắn sẽ yêu nữ chính là đủ.

Cô nhún vai, thoải mái nói:

"Vậy chờ Phong Cảnh Hàng gặp nữ chính đáng yêu kia, lúc đó anh ta sẽ bận rộn theo đuổi người ta, giúp nữ chính vả mặt những kẻ khác, chẳng còn hơi sức đâu nhớ đến tôi. Đến lúc đó, tôi có thể thả lỏng được rồi. Sự tồn tại của nhân vật pháo hôi như tôi chẳng có ý nghĩa gì cả."

Tiểu Bát suy nghĩ, thấy cũng hợp lý. Nhân vật tuyến phụ vốn không quan trọng, chỉ cần tránh né một thời gian thì Phong Cảnh Hàng sẽ quên mất Cam Điềm. Đến khi nam chính, nữ chính và đám nam phụ bận đấu đá lẫn nhau, bọn họ có thể sống yên ổn.

Nghĩ đến đây, ba người vui vẻ cắm đầu ăn, chẳng còn lo lắng chuyện gì nữa.

Sau khi ăn no, ba người không có gì làm liền lôi bộ bài ra ngồi xếp bằng trên sàn phòng khách đánh địa chủ.

La Xuy Tử ngậm điếu thuốc, phả ra một làn khói mỏng rồi dùng ngón tay búng tàn thuốc vào gạt tàn. Cậu ta ném ba lá sáu xuống bàn, ngẩng đầu nhìn Cam Điềm:

Mưa Bụi Tháng Ba

"Chị đại, còn mười ngày nữa là năm mới rồi, chị xem có nên đổi sang chỗ ở tốt hơn không?"

Hiện tại bọn họ đang thuê một căn phòng cũ kỹ, ngoài vài món đồ dùng thiết yếu thì chẳng còn gì đáng giá.

Cam Điềm cũng không phải kiểu người thích chịu khổ, cô rút ba lá tám thả xuống, dứt khoát đáp:

"Đổi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

Dù gì bây giờ cũng có tiền, sống sung sướng một chút thì đã sao?

Tiểu Bát nhìn lá bài Cam Điềm vừa quăng xuống mà lắc đầu. La Xuy Tử thì cười đắc ý, thả xuống ba lá mười rồi nhìn về phía Cam Điềm:

"Muốn không?"

Cam Điềm nghiêng đầu, rũ mi, giọng lười nhác:

"Tại sao phải lấy?"

Nói rồi, cô liếc mắt ra hiệu cho Tiểu Bát. Không biết cậu ta có hiểu ý hay không, nhưng ngay sau đó, Tiểu Bát lặng lẽ đặt ba lá Q xuống.

La Xuy Tử vốn đang đắc thắng, thấy vậy thì lập tức tối sầm mặt. Cậu ta cúi xuống nhìn lá bài duy nhất còn lại trong tay – số ba. Máu nóng vọt thẳng lên não.

"Không được! Bát muội dễ thương như vậy thì phải nhịn xuống!"

Nhưng kết quả vẫn là thua. La Xuy Tử không nhịn nổi nữa, dập thuốc vào gạt tàn rồi nhào tới đè Tiểu Bát xuống, cho cậu ta một trận đòn:

"Em gái à! Cậu có nhớ ai là địa chủ không hả?!"

Sau trận hỗn chiến, Cam Điềm là người mệt nhất nên cô về phòng tắm rửa trước, sau đó trèo lên giường chuẩn bị ngủ.

La Xuy Tử và Tiểu Bát trải chăn đệm dưới đất ngủ ngoài phòng khách. Cách âm của căn phòng này cực tệ, thành ra Cam Điềm dù đã nằm trong chăn vẫn nghe rõ mồn một cuộc trò chuyện ngoài kia.

Hai người họ đang bàn bạc chuyện thuê nhà mới.