Xuyên Thành Mẹ Kế Đại Lão – Bảo Bối, Gọi Ta Một Tiếng Mẫu Thân!

Chương 11



Sau khi mua sắm xong, Lê Diễm dẫn năm đứa trẻ đến một quán ăn ven đường. Cô gọi cho chúng những món ăn ngon nhất của quán, như bánh bao, mì hoành thánh, và đậu phụ thối.

"Ăn đi. " cô nói. "Hôm nay ta sẽ cho các con ăn no bụng."

Năm đứa trẻ ăn một cách ngon lành. Chúng chưa bao giờ được ăn những món ăn ngon như thế này.

Trong khi ăn, Lê Diễm để ý thấy một đám người đang tụ tập xung quanh một sạp hàng. Cô tò mò tiến lại gần xem chuyện gì đang xảy ra.

Cô thấy một người đàn ông đang khóc lóc thảm thiết. Ông ta kể rằng mình vừa bị mất trộm hết tiền bạc, và không còn gì để nuôi sống gia đình.

Lê Diễm cảm thấy thương cảm cho người đàn ông. Cô quyết định giúp đỡ ông ta.

"Ta sẽ cho ông một ít tiền. " cô nói. "Hãy dùng nó để mua thức ăn cho gia đình."

Cô lấy ra một ít tiền từ trong túi và đưa cho người đàn ông. Người đàn ông vô cùng cảm động, quỳ xuống lạy cô.

"Đa tạ ân nhân. " ông ta nói. "Xin ân nhân hãy nhận của kẻ hèn này một lạy."

Lê Diễm đỡ người đàn ông đứng dậy. Cô cảm thấy vui vì đã làm được một việc tốt.

Tuy nhiên, cô không biết rằng hành động của mình đã thu hút sự chú ý của một đám người xấu. Chúng là một băng nhóm trộm cướp, chuyên hoạt động ở khu chợ này.

Khi Lê Diễm dẫn năm đứa trẻ rời khỏi chợ, bọn trộm cướp đã bám theo cô. Chúng chờ đợi thời cơ thích hợp để ra tay.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Khi Lê Diễm và năm đứa trẻ đi đến một con hẻm vắng, bọn trộm cướp bất ngờ xông ra, chặn đường cô.

"Đưa hết tiền bạc và đồ trang sức ra đây!" tên cầm đầu hét lên.

Lê Diễm không hề hoảng sợ. Cô đã chuẩn bị cho tình huống này từ trước.

"Các con, lùi lại phía sau ta. " cô nói. "Để ta giải quyết bọn chúng."

Năm đứa trẻ ngoan ngoãn làm theo lời cô. Chúng đứng sát vào nhau, ánh mắt cảnh giác nhìn bọn trộm cướp.

Lê Diễm hít một hơi thật sâu. Cô biết rằng cô không phải là một võ sĩ, nhưng cô có kinh nghiệm chiến đấu đường phố. Cô đã học được cách tự vệ từ khi còn nhỏ.

Cô lao về phía bọn trộm cướp, tung ra những cú đ.ấ.m và đá liên tiếp. Bọn trộm cướp không ngờ rằng cô lại mạnh mẽ đến vậy. Chúng nhanh chóng bị cô đánh bại.

Tuy nhiên, bọn trộm cướp không chịu bỏ cuộc. Chúng rút d.a.o ra, xông vào tấn công cô.

Lê Diễm né tránh những nhát dao, đồng thời phản công. Cô đánh trúng vào những điểm yếu của bọn trộm cướp, khiến chúng đau đớn và mất thăng bằng.

Trong lúc hỗn loạn, Tề Hành bất ngờ lao vào giúp đỡ cô. Cậu bé cầm thanh kiếm gỗ mà cô đã mua cho cậu, đánh đuổi bọn trộm cướp.

Tề Trạm, Tề Uyển, Tề Mặc và Tề Bảo Bảo cũng không chịu ngồi yên. Chúng nhặt đá và gạch ném vào bọn trộm cướp.

 


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com