Xuyên Thành Mẹ Kế Đại Lão – Bảo Bối, Gọi Ta Một Tiếng Mẫu Thân!

Chương 20



"Bức thư mật?" Lê Diễm hỏi. "Trong thư có viết gì?"

"Con không biết. " Tề Trạm lắc đầu. "Bức thư đã bị thất lạc. Nhưng con nghĩ rằng bức thư đó có thể chứa đựng những bí mật quan trọng."

Lê Diễm im lặng suy nghĩ. Nếu tìm được bức thư mật đó, cô có thể sẽ khám phá ra sự thật về Thừa tướng, và có thể sẽ giải quyết được những rắc rối mà cô đang gặp phải.

"Chúng ta phải tìm bức thư đó. " cô nói, giọng kiên quyết.

"Nhưng làm sao tìm được?" Tề Trạm hỏi. "Bức thư đã bị thất lạc từ rất lâu rồi."

"Ta sẽ nghĩ cách. " Lê Diễm đáp. "Ta sẽ không bỏ cuộc."

Cô bắt đầu tìm kiếm manh mối về bức thư mật. Cô hỏi thăm những người thân quen của Thừa tướng, và tìm kiếm trong những thư viện cổ.

Sau nhiều ngày tìm kiếm, cô cuối cùng cũng tìm thấy một manh mối quan trọng. Cô phát hiện ra rằng người bạn thân của Thừa tướng đã từng sống trong một ngôi nhà cổ ở ngoại thành.

Cô quyết định đến ngôi nhà cổ đó để tìm kiếm bức thư mật.

Cô cùng Tề Trạm bí mật rời khỏi Thừa tướng phủ, và đến ngôi nhà cổ ở ngoại thành.

Ngôi nhà cổ đã bị bỏ hoang từ lâu. Nó trông rất xơ xác và tiêu điều.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Lê Diễm và Tề Trạm cẩn thận bước vào bên trong. Họ lục soát từng ngóc ngách, tìm kiếm bất kỳ dấu hiệu nào cho thấy bức thư mật đã từng ở đây.

Sau một hồi tìm kiếm, họ cuối cùng cũng tìm thấy một chiếc hộp gỗ cũ kỹ được giấu trong một chiếc tủ bí mật.

Lê Diễm mở chiếc hộp ra, và tìm thấy một bức thư đã ố vàng.

Cô run rẩy mở bức thư ra, và bắt đầu đọc.

Trong thư, Thừa tướng viết về những âm mưu đen tối đang diễn ra trong triều đình. Ông viết về những kẻ tham quan ô lại, những kẻ phản quốc, và những kẻ đang âm mưu lật đổ triều đình.

Ông cũng viết về tình yêu của mình dành cho đất nước, và sự lo lắng của ông về tương lai của đất nước.

Cuối thư, ông viết: "Nếu ta không thể trở về, hãy giúp ta bảo vệ đất nước này. Hãy giúp ta tiêu diệt những kẻ phản quốc, và mang lại hòa bình cho muôn dân."

Lê Diễm cảm thấy xúc động sâu sắc. Cô không ngờ rằng Thừa tướng lại là một người yêu nước đến như vậy.

Cô cũng cảm thấy lo lắng. Cô biết rằng những kẻ mà Thừa tướng nhắc đến trong thư đang rất nguy hiểm. Nếu cô để lộ bức thư này, cô có thể sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng.

Nhưng cô không thể làm ngơ. Cô phải làm những gì mà Thừa tướng đã giao phó. Cô phải bảo vệ đất nước, và tiêu diệt những kẻ phản quốc.

 


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com