Xuyên Thành Mẹ Kế Đại Lão – Bảo Bối, Gọi Ta Một Tiếng Mẫu Thân!

Chương 22



"Có một điều ta cần ngươi đặc biệt chú ý. " Tề Thiên Hàn nói. "Trong phủ có một kẻ phản bội. Kẻ đó đã âm thầm giúp đỡ Thừa tướng phu nhân hãm hại ta và các con."

"Phản bội?" Lê Diễm giật mình. "Ai vậy?"

"Ta chưa biết. " Tề Thiên Hàn lắc đầu. "Nhưng ta nghi ngờ rằng kẻ đó rất thân cận với chúng ta. Ngươi hãy cẩn thận, và cố gắng tìm ra kẻ đó."

Lê Diễm gật đầu, ghi nhớ lời Tề Thiên Hàn. Cô biết rằng tìm ra kẻ phản bội là vô cùng quan trọng. Nếu không loại bỏ được kẻ đó, mọi kế hoạch của họ đều có thể bị bại lộ.

Trở về Thừa tướng phủ, Lê Diễm bắt đầu hành động. Cô quan sát kỹ từng người hầu, từng thành viên trong gia đình, cố gắng tìm ra những dấu hiệu đáng ngờ.

Cô nhận thấy rằng Thừa tướng phu nhân ngày càng trở nên hung hăng và xảo quyệt. Bà ta thường xuyên triệu tập những người hầu thân cận, bí mật bàn bạc chuyện gì đó.

Cô cũng nhận thấy rằng một vài người hầu bắt đầu tỏ ra khác lạ. Họ trở nên lén lút, hay lảng tránh ánh mắt của cô, và thường xuyên tụ tập nói chuyện riêng với nhau.

Lê Diễm quyết định phải thẩm vấn những người hầu này. Cô muốn tìm ra kẻ phản bội, và vạch trần âm mưu của Thừa tướng phu nhân.

Cô triệu tập tất cả những người hầu mà cô nghi ngờ đến phòng khách. Cô ngồi trên ghế chủ tọa, vẻ mặt nghiêm nghị.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

"Ta biết rằng có một kẻ phản bội trong số các ngươi. " Lê Diễm nói, giọng lạnh lùng. "Kẻ đó đã âm thầm giúp đỡ Thừa tướng phu nhân hãm hại ta và các con. Ta cho các ngươi cơ hội để thú tội. Nếu ai tự thú, ta sẽ tha cho. Nhưng nếu ta phát hiện ra ai là kẻ nói dối, ta sẽ không tha thứ."

Cả phòng im phăng phắc. Mọi người đều cúi gằm mặt xuống, không ai dám lên tiếng.

Lê Diễm hít một hơi thật sâu. Cô biết rằng sẽ không dễ dàng để khiến những người hầu này thú tội.

"Ta sẽ bắt đầu tra hỏi từng người một. " cô nói. "Nếu ai không thành thật, ta sẽ dùng hình."

Cô ra hiệu cho Tề Trạm, người đang đứng cạnh cô. Tề Trạm cầm một cây roi da, ánh mắt lạnh lùng nhìn những người hầu.

Lê Diễm bắt đầu tra hỏi. Cô hỏi từng người một về những gì họ đã làm trong những ngày gần đây, những gì họ đã nhìn thấy, những gì họ đã nghe thấy. Cô quan sát kỹ từng biểu hiện trên khuôn mặt họ, cố gắng tìm ra kẻ nói dối.

Sau một hồi tra hỏi, cô nhận thấy một người hầu gái có vẻ lúng túng và sợ hãi. Cô gái này tên là Xuân Đào, là người hầu thân cận của Tề Uyển.

"Xuân Đào. " Lê Diễm gọi. "Ta hỏi cô, cô đã làm gì vào ngày hôm qua?"

 


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com