Xuyên Thành Mẹ Kế Đại Lão – Bảo Bối, Gọi Ta Một Tiếng Mẫu Thân!

Chương 25



Ngày khai trương, rất nhiều người đến mua bánh. Ai cũng tò mò muốn thử món bánh bột lọc lạ miệng.

Bánh bột lọc của Lê Diễm được làm từ bột sắn dây, nhân tôm thịt, ăn kèm với nước mắm chua ngọt. Bánh có vị dai dai, ngọt ngọt, mặn mặn, rất hấp dẫn.

Ai ăn cũng tấm tắc khen ngon. Nhiều người còn mua thêm về làm quà cho gia đình và bạn bè.

Cửa hàng bánh của Lê Diễm và Tề Mặc nhanh chóng trở nên nổi tiếng trong thành. Mỗi ngày, có hàng trăm người đến mua bánh. Họ phải xếp hàng dài mới mua được.

Tề Mặc rất giỏi kinh doanh. Cậu bé luôn niềm nở chào đón khách hàng, giới thiệu sản phẩm, và cảm ơn khách hàng sau khi mua hàng. Cậu bé cũng biết cách quảng cáo sản phẩm của mình. Cậu bé thường xuyên mang bánh đi biếu những người nổi tiếng trong thành, để họ quảng cáo giúp cậu bé.

Nhờ tài kinh doanh của Tề Mặc, cửa hàng bánh của Lê Diễm ngày càng phát đạt. Họ kiếm được rất nhiều tiền.

Những thương nhân trong thành đều ngạc nhiên và ngưỡng mộ Tề Mặc. Họ không ngờ rằng một cậu bé 7 tuổi lại có thể kinh doanh giỏi đến vậy.

"Thằng bé này có tương lai đấy. " một thương nhân nói. "Sau này chắc chắn sẽ trở thành một thương gia lớn."

Thừa tướng phu nhân nghe tin Lê Diễm và Tề Mặc mở cửa hàng bánh thì rất tức giận. Bà ta cho người đến phá hoại cửa hàng, nhưng bị Lê Diễm và năm đứa trẻ đánh đuổi.

Lê Diễm biết rằng Thừa tướng phu nhân sẽ không từ bỏ ý định hãm hại cô. Cô càng phải cẩn thận hơn, và phải bảo vệ gia đình mình bằng mọi giá.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Một đêm khuya, Lê Diễm đang ngủ thì bị đánh thức bởi tiếng động lạ. Cô mở mắt ra, thấy Tề Trạm đang đứng bên giường cô.

"Mẫu thân. " cậu bé nói, giọng lo lắng. "Có chuyện không hay xảy ra."

"Chuyện gì vậy?" Lê Diễm hỏi, tim đập thình thịch.

"Con nghe lén được Thừa tướng phu nhân nói chuyện với một người lạ mặt. " Tề Trạm đáp. "Bọn họ đang bàn kế hoạch đốt cửa hàng bánh của chúng ta."

Lê Diễm giật mình. Cô không ngờ rằng Thừa tướng phu nhân lại tàn nhẫn đến vậy.

"Chúng ta phải làm gì?" cô hỏi, lo lắng.

"Chúng ta phải bảo vệ cửa hàng. " Tề Trạm nói. "Con sẽ cùng các ca ca canh gác cửa hàng vào ban đêm. Chúng ta sẽ không để bọn chúng đốt cửa hàng của chúng ta."

Lê Diễm cảm thấy cảm động trước sự dũng cảm và trung thành của các con. Cô biết rằng cô không đơn độc. Cô có một gia đình luôn yêu thương và bảo vệ cô.

"Được thôi. " cô nói. "Chúng ta sẽ cùng nhau bảo vệ cửa hàng của chúng ta."

Và từ đêm đó, Lê Diễm và năm đứa con cùng nhau canh gác cửa hàng bánh vào ban đêm. Họ quyết tâm bảo vệ cửa hàng bánh của mình, và không cho phép Thừa tướng phu nhân thực hiện những âm mưu đen tối.

 


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com