Trên bàn cơm, bà Tống mới biết Tiểu Lý là tài xế riêng của con rể, lòng hết sức nghi hoặc, gia đình con rể có địa vị cỡ nào mà lại có cả tài xế riêng?
Nhưng khi nhìn sang con gái, thấy nó đang cắm đầu ăn cơm, bà chỉ bất đắc dĩ lắc đầu.
Bà Tống múc thịt vào bát cho Tiểu Lý: “Cháu chịu khó ăn nhiều thịt vào, ở đây ăn cơm không cần phải khách sáo đâu.”
Tiểu Lý nhiệt tình tán dương: “Dì nấu món nào cũng ngon quá ạ, cải thảo xào cháu cũng thấy rất ngon.”
“Ăn nhiều thịt vào, lát cháu còn phải lái xe đường xa, ăn thịt vào mới có sức.”
Tiểu Lý ngượng ngùng cười cười, cậu ta cảm thấy chắc hẳn mọi người thấy mình ăn thiếu lịch sự lắm.
Nhưng đồ ăn nhà vợ giáo sư Quý quả thật rất ngon, đến món cải thảo xào thôi cũng thấy vô cùng ngon miệng.
Bà Tống bưng bát cười bảo:
“Cải thảo nhà bác nhiều lắm, ăn không hết, rau trong vườn không biết vì sao mà lên rất tốt, nếu cháu thích thì lát lấy một ít mang về, không đáng gì đâu, đừng ngại.”
Mùa đông phương Bắc nhà nào cũng có cả hầm cải thảo, trên bàn cơm trừ món cải thảo thì cũng chỉ còn khoai tây, nhà nào có điều kiện hơn thì làm món cải thảo hầm thịt heo.