Xuyên Thành Nữ Phụ Yếu Đuối

Chương 265



Gả cho người lớn tuổi có gì không tốt?

 

Đặc biệt là ông già có quyền thế lại có tiền.

 

Không những có thể làm mẹ khi còn trẻ, chờ ông ta chết, kế thừa tài sản làm phú bà nuôi mười cái tám chó con*, đây là giấc mơ của đa số phụ nữ trẻ tuổi thời nay không phải sao!

 

* Chó con: chỉ trai bao

 

An Cửu híp mắt cười, lời này là thật lòng.

 

Tuy rằng nàng căn bản không hưởng thụ được hết.

 

Trần thị vừa nghe, vui mừng quá đỗi, nhào lên ôm lấy nàng nói: "Con gái ngoan của ta, con rốt cuộc nghĩ thông rồi, đêm nay nương liền nói với cha con! Của hồi môn trong nhà đều đã chuẩn bị cho con, chỉ chờ xuất giá!"

 

Được lắm, vẫn luôn ở đây chờ nàng à?

 

Khó trách Huyền Y Vệ xuất động đi bắt nàng, bọn họ là đã sẵn sàng mọi thứ, chỉ thiếu gió đông thôi phải không?

 

An Cửu ngơ ngác trở về, ngơ ngác trong ngôi nhà xa lạ lại quen thuộc hai ngày, gặp được một đám người thân của nguyên chủ, sau đó liền bắt đầu ngơ ngác chuẩn bị hôn lễ.

 

Quá trình thành hôn tổng cộng mất nửa tháng, đầu tiên là trao đổi thiếp canh, sau đó nhà trai nạp thái vân vân, tóm lại vô cùng rườm rà phức tạp.

 

Nửa tháng đã xem như khẩn cấp của khẩn cấp, thời đại này từ xác định hôn sự đến thành hôn, thường phải trải qua vài tháng thậm chí nửa năm.

 

Khi trao đổi thiếp canh, bởi vì Minh vương còn chưa về kinh thành, cho nên thế tử Minh vương thay mặt cha tới hoàn thành nghi thức.

 

Khi thế tử Minh vương đến phủ thượng thư, An Cửu liền ngồi sau bình phong.

 

Nghe thấy giọng thế tử Minh vương, An Cửu yên lặng ló đầu ra.

 

Đối phương tựa hồ nhận thấy ánh mắt nàng, quay đầu nhìn lại, giây tiếp theo, An Cửu liền thấy thanh nên cẩm y áo tím trẻ tuổi tuấn mỹ không thể tin mà trừng lớn mắt.

 

"An tiểu thư! Sao lại là nàng!"

 

Còn An thượng thư và Trần thị: "Hai người quen nhau?"

 

Thế tử Minh vương, cũng chính là Minh Dập mím môi, chần chờ trong chớp mắt mới nói: "Chỉ là lúc trước từng gặp mặt một lần."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Minh Dập lúc này cảm thấy bối rối, hắn cũng là gần đây mới nghe nói cha mình muốn cưới vợ, cưới ai Minh Dập cũng không để ý, dù sao không liên quan đến hắn, hắn cũng không muốn tham dự vào kế hoạch của cha.

 

Cho nên khi được cha truyền tin, bảo hắn thay thế hoàn thành một số nghi thức, hắn cũng vẫn không để trong lòng.

 

Thẳng đến giờ khắc này, Minh Dập mới biết được, cô nương cha già nhà mình muốn cưới rốt cuộc là ai.

 

Vậy mà lại là An Cửu An tiểu thư!



 

Từ khi từ biệt ở sơn trang Kim Xà, hắn vẫn luôn nhớ nàng. Gặp nhiều cô nương, Minh Dập càng nhớ vị An tiểu thư độc đáo, phá lệ hoà hợp với hắn có thể nói tri âm.

 

Nhưng, sao nàng lại gả cho cha hắn, làm mẹ kế của hắn chứ?

 

Trong đầu quanh quẩn những lời này, ánh mắt Minh Dập không khỏi có chút hoảng hốt.

 

An Cửu lại thoải mái hào phóng lên tiếng: "Cha mẹ, con và Minh Dập là bạn tốt."

 

Nghe lời này, trái tim Minh Dập lại co rút đau đớn một chút.

 

Bọn họ vốn là bạn tốt, nội tâm hắn còn ái mộ nàng. Chỉ là qua hôm nay, hắn phải kêu nàng là nương!

 

Người trong lòng đảo mắt thành nương.

 

Sao lại như thế!

 

Ở An phủ, An Cửu là chân chính làm mưa làm gió.

 

Cho nên khi nàng muốn ở riêng với Minh Dập một lúc, khi trò chuyện, mặc dù không hợp lễ nghi, truyền ra ngoài cũng vô cùng khó nghe, An thượng thư và Trần thị vẫn phân phó hạ nhân không được nói bậy, để hai người đi dạo trong hoa viên.

 

Hai người một trước một sau đi trong hoa viên rộng lớn, xa xa phía sau là nha hoàn người hầu đi theo bọn họ, khoảng cách rất xa, hai người nói chuyện sẽ không bị ai nghe thấy.

 

Đi đến cạnh một vườn hoa, An Cửu dừng bước, quay đầu nhìn về công tử cẩm y phía sau.

 

"Minh công tử, đã lâu không gặp, dạo này khỏe không?"

 

Mắt thiếu nữ sáng như nước, ý cười dịu dàng nói.

 

Minh Dập vẫn đắm chìm trong đả kích to lớn, hốt hoảng, hắn theo bản năng há mồm: "Ta có phải nên gọi nàng là nương không?"