Rời khỏi nhà xưởng bỏ hoang, Kỷ Hòa khẽ ngẩng đầu, nhìn lên bầu trời đêm.
Cô thở dài một hơi.
Tựa như một giấc mộng đẹp, Thượng Quan Hành đã từng được tận hưởng sự nổi tiếng, sự ngưỡng mộ của muôn người trong một thời gian ngắn ngủi.
Nhưng mộng rồi cũng sẽ tỉnh.
Thứ không thuộc về mình thì mãi mãi cũng không thuộc về mình.
Không biết khi Lãnh Duyệt Nhiên nhìn thấy thần tượng mình từng yêu mến rơi vào con đường tội lỗi, rồi kết thúc bằng việc "hát Nước Mắt Sau Song Sắt" thì sẽ có cảm nghĩ gì.
…
Về đến nhà, Kỷ Hòa tháo áo khoác, tùy ý ném lên ghế sô pha.
Dù đã giải quyết được Thượng Quan Hành, trong lòng cô vẫn chưa cảm thấy nhẹ nhõm.
Bởi vì cô biết—
Thượng Quan Hành chỉ là một kẻ bình thường, không có bản lĩnh bày ra những thủ đoạn cao siêu như vậy.
Có những kẻ ỷ mình biết huyền thuật, không ngại làm những chuyện thương thiên hại lý chỉ để đổi lấy lợi ích.
Và Thượng Quan Hành đã nhờ đến sự trợ giúp của đám người đó.
Phía sau hắn, còn có kẻ khác.
Nếu kẻ đứng sau màn đã ra tay giúp hắn, vậy thì chắc chắn cũng sẽ giúp những người khác.
Nếu không sớm tìm ra kẻ đó, sẽ còn có thêm nhiều người rơi vào cảnh khốn cùng mà không hề hay biết.
Kỷ Hòa day trán.
Nếu chỉ là tội phạm bình thường, cô có thể bấm tay tính một quẻ là tìm ra ngay.
Nhưng kẻ kia là người trong huyền môn, chắc chắn biết cách ẩn giấu cung mệnh.
Trừ phi hắn lại tự mình lòi đuôi, bằng không, muốn lần ra dấu vết cũng không dễ dàng gì.
Nghĩ đến đây, cô hít sâu một hơi, quyết định gác chuyện này sang một bên.
Cô bật máy tính lên.
Dạo này Kiều Lê không sắp xếp lịch trình gì cho cô, ngoài livestream thì gần như không có việc gì để làm.
Màn hình vừa sáng lên, hàng loạt bình luận đã nhảy ra trên giao diện.
[Kỷ Hòa ơi! Từ lúc ‘Rung Động Tuyệt Đối’ kết thúc, em không có show nào để xem hết!]
[Không có chị Kỷ Hòa, game show nhạt nhẽo quá!]
[+1! Khi nào chị quay show mới vậy? Em mong chờ lắm luôn!]
"Kể từ khi Kiều Lê tiếp quản vị trí quản lý của tôi, phòng làm việc và fanclub chính thức vốn vất vưởng bao lâu nay cũng có dấu hiệu phát triển rồi."
Từ ngày Lưu Thu Nhã rời đi, nhiều thứ mới được sắp xếp lại cho đúng trật tự.
Trước đây, người đại diện cũ của cô chỉ coi cô là cây ATM, chưa từng quan tâm đến sự nghiệp của cô. Những thứ như fanclub, tài khoản phòng làm việc, Lưu Thu Nhã chẳng bao giờ buồn ngó ngàng.
Kỷ Hòa cũng không rành mấy chuyện này, nhưng Kiều Lê đã nói với cô một câu:
"Thứ minh tinh khác có, cô phải có. Thứ minh tinh khác không có, cô cũng phải có."
Lời này, Kỷ Hòa chẳng hiểu sâu xa gì mấy. Nhưng may mắn là có Kiều Lê, cô không cần lo lắng quá nhiều, chỉ cần tập trung vào huyền học của mình.
Nhìn khung giờ, cô chậm rãi mở mic:
"Quy tắc cũ, bói ba quẻ. Đến trước bói trước."
Vừa nói xong, cô nhấn chọn ghép nối mic.
Người đầu tiên xin quẻ nhanh chóng xuất hiện.
Màn hình hiển thị một thanh niên tóc húi cua, vẻ ngoài cứng cỏi, phong thái mạnh mẽ. Nhưng khi cất giọng, anh ta lại lộ ra sự thẹn thùng không gì sánh bằng, hoàn toàn khác với bề ngoài.
"Chủ kênh, tôi muốn xin cô bói xem tình yêu qua mạng gần đây của tôi… Nếu chuyển thành tình yêu ngoài đời thật thì thế nào? Có thuận lợi không?"
Bình luận ngay lập tức sôi nổi:
"[Anh bạn, dám yêu qua mạng, cũng can đảm lắm.]"
"[Đúng đó đúng đó, yêu qua mạng không dùng ảnh mạng thì làm gì?]"
"[Không biết anh có xem livestream mấy lần trước của chủ kênh không? Lần đó có một bạn nam tinh anh yêu qua mạng, đang chìm đắm trong bể tình thì chủ kênh nói người yêu qua mạng của ảnh không những là nam, mà còn là cấp dưới của mình! Quê muốn đội quần luôn!]"
"[Bà bình luận trên kia, tôi cũng coi buổi đó nè. Nhưng cuối cùng họ vẫn yêu nhau! Tôi xin gọi đây là 'trai bu quanh thật khó xử', thấy trai đè trai, rất gay go!]"
Anh trai húi cua đọc được bình luận thì rùng mình:
"Dừng! Dừng! Mấy ông mấy bà đừng có ship bậy! Tôi là trai thẳng như sắt thép! Con gái không tốt sao? Tôi đi thích đàn ông làm gì?"
Anh ta hắng giọng, cố gắng nhấn mạnh:
"Hơn nữa, mấy người đừng nghĩ tôi dễ bị lừa! Tôi có kinh nghiệm rồi, lần này đã gọi video với người yêu qua mạng của tôi từ lâu! Người thật, hàng thật! Cô ấy là một vợ trẻ xinh đẹp nha… hí hí… hí hí hí…"
Bình luận lập tức bùng nổ:
"[Anh ơi, tôi đề nghị anh đừng mơ nữa. Xinh đẹp vậy mà có thể trúng ý anh sao?]"
"[Nói không chừng vừa gặp mặt đã lấy luôn hai quả thận của anh.]"
"[Tỉnh táo lại đi! Chúng ta có nhiệm vụ xây dựng đất nước, đừng chìm trong bể tình!]"
Anh trai húi cua lắc đầu, hoàn toàn không quan tâm:
"Đám không có người yêu các bạn, đừng có ghen tị! Bạn gái tôi đang học thạc sĩ ở nước M, chi phí cao lắm đó! Nhưng tháng sau em ấy sẽ về nước, đến gặp tôi luôn!"
"[Học thạc sĩ ở nước M… Chi phí cao lắm đó.]"
"[Thấy ghét ghê! Dựa vào đâu tôi không có nổi một cô bạn gái, mà bạn gái của anh trai này lại vừa có tiền vừa có sắc?]"
"[Nếu anh trai gặp mặt xong mà không hài lòng, cho tôi xin info nhé! Tôi là loại chó chui gầm chạn, tôi xin kính trước!]"
Anh ta đang cười hớn hở, định nói thêm vài câu thì giọng nói hờ hững của Kỷ Hòa vang lên:
"Nếu anh muốn, không cần đợi đến tháng sau… Ngay bây giờ, anh cũng có thể gặp được bạn gái anh."
"…Hả?"
Anh ta sững người:
"Nói vậy là sao?"
Kỷ Hòa chậm rãi đáp:
"Giờ anh ra khỏi nhà, cứ đi theo hướng tôi chỉ."
"?"
Như vậy mà cũng có thể gặp được bạn gái sao?
Nhưng bạn gái anh ta đang ở tận nước M mà?
Chợt, một ý nghĩ lóe lên trong đầu anh ta. Hai mắt anh ta sáng rực:
"Chẳng lẽ, bạn gái tôi bất ngờ đến thành phố S, muốn tạo bất ngờ cho tôi?!"
Kỷ Hòa gật đầu nhưng không nói rõ, chỉ nhẹ giọng:
"Anh đi thì biết."
Trước đây, anh trai tóc húi cua đã từng xem livestream của Kỷ Hòa không ít lần.
Vậy nên, anh tin tưởng lời cô nói không chút nghi ngờ.
Không chậm trễ, anh lập tức xỏ giày, rời khỏi nhà, đi theo hướng Kỷ Hòa chỉ dẫn. Đi hồi lâu, cuối cùng anh cũng trông thấy một quán net xa xa.
Bình luận trong phòng livestream vẫn tiếp tục nổ ra dồn dập:
"Anh trai, có khi nào anh bị lừa rồi không?"
"Đúng đó! Nếu cô ấy từ nước M về thật và muốn tạo bất ngờ cho anh, sao không đến tìm anh luôn mà lại ở quán net chứ?"
"Hơn nữa quán net này cũng chẳng cao cấp chút nào, nhìn cũ kỹ, tồi tàn lắm… Người giàu có sẽ đến mấy chỗ như thế này sao? Trông giống kiểu mấy thằng nhóc ăn mặc hoa hoè, không có tiền thuê khách sạn nên đi net bao đêm ấy."
Anh trai tóc húi cua liếc thấy bình luận, chỉ nhún vai, giọng điệu đầy kiên định:
"Không sao cả. Tôi thực sự rất thích em ấy. Em ấy có thiếu tiền hay không thì cũng chẳng vấn đề gì. Tôi có tiền, tôi nuôi được."
Bình luận lại bùng nổ:
"Má, anh hào phóng dữ!"
"Tôi giơ bảng số yêu thích đến trước đây! Anh ơi, nếu lát nữa gặp xong mà anh thấy thất vọng, thì có thể yêu qua mạng với tôi không? Tôi bảo đảm siêu ngọt ngào luôn!"
Anh trai tóc húi cua gãi đầu, cười ba tiếng "hi hi hi" đầy sung sướng.
Nhưng anh sẽ không bao giờ thừa nhận rằng, lý do lớn nhất khiến anh bất chấp mọi thứ chính là vì… bạn gái của anh quá đẹp!
Đẹp theo kiểu gọi video không cần filter mà vẫn lung linh nịnh mắt.
Huống chi, không chỉ có nhan sắc, mà tính cách của cô ấy cũng rất thú vị.