Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh

Chương 538



Trên mạng, mọi người đang bàn tán sôi nổi.

"!! Mặt mộc này thật sự tồn tại à? Hâm mộ quá!"

"Vậy rốt cuộc Boundless đã trang điểm cho Kỷ Hòa kiểu gì vậy? Sao còn không đẹp bằng mặt mộc của người ta!"

"Tôi mạnh dạn đoán là Boundless cố tình làm khó Kỷ Hòa. Nhìn lớp makeup của những minh tinh khác vẫn bình thường, chỉ có cô ấy là bị thế này."

"Haha, Boundless đừng có làm người ta ghê tởm được không? Nếu không muốn mời thì đừng mời, làm ra mấy chuyện này chỉ tổ khiến người ta chán ghét!"

Không ai ngờ rằng Kỷ Hòa lại có thể tự tin bước lên thảm đỏ trong một chiếc váy trắng đơn giản, gương mặt hoàn toàn không trang điểm.

Cô đứng dưới ánh đèn sân khấu, làn da trắng mịn, ngũ quan thanh tú. Dù có bị camera độ phân giải cao phóng đại khuyết điểm, cô vẫn nổi bật giữa đám đông.

Cô biết rất rõ, Boundless cố tình trang điểm xấu cho mình để bôi nhọ hình ảnh.

Vậy thì, cô cần gì phải trang điểm nữa?

Cô muốn xem thử, Boundless sẽ phản ứng thế nào khi thấy mình dám bước lên sân khấu với gương mặt mộc?



Trong hậu trường, sắc mặt Chu Tu Đức đen kịt.

Một giây trước, anh ta còn đang đắc ý khoe khoang với Kỷ Minh Vi rằng Kỷ Hòa sẽ không thể lên sân khấu.

Giây tiếp theo, cô ấy đã xuất hiện giữa ánh đèn!

Đây chẳng phải là một cái tát vào mặt anh ta sao?

Chu Tu Đức nghiến răng, lập tức gọi điện cho nhân viên ở lối vào sân khấu.

"Tôi đã nói rõ ràng là đồ trang sức của Kỷ Hòa bị thất lạc, không được cho cô ta lên sân khấu! Tại sao bây giờ cô ta lại đang đứng đó?"

Nhân viên lắp bắp trả lời: "Nhưng sau đó... chúng tôi đã tìm thấy đồ trang sức rồi mà!"

Họ hoàn toàn không biết những toan tính đằng sau của Chu Tu Đức. Vì vậy, khi thấy Kỷ Hòa đeo đúng bộ trang sức theo quy định, họ cứ thế để cô lên sân khấu như bình thường.

"Tìm thấy rồi?"

Chu Tu Đức sững sờ.

Sao có thể chứ?

Bọn họ chưa từng chuẩn bị bất kỳ bộ trang sức nào cho Kỷ Hòa. Cái cớ "mất trang sức" chỉ là một cái bẫy, để khiến cô mất mặt trước công chúng.

Nhưng bây giờ, nhân viên lại nói trang sức của cô đã được tìm thấy?

"Không thể nào!" Chu Tu Đức siết chặt điện thoại, gằn giọng: "Có phải Kỷ Hòa tự mang đồ giả đến rồi nói đây là sản phẩm mới của Boundless không?"

Nhưng nhân viên nhanh chóng bác bỏ: "Không thể đâu ạ. Tôi đã kiểm tra mã số trang sức, hoàn toàn khớp với danh sách của chúng ta."

Công việc của cô ấy là kiểm tra đối chiếu mã số trang sức của các ngôi sao, để đảm bảo rằng họ không đeo đồ không liên quan lên sân khấu. Sau khi xác nhận mọi thứ hợp lệ, cô mới dẫn đường cho họ.

Vì vậy, hoàn toàn không thể có chuyện nhầm lẫn!

Chu Tu Đức: "???"

Vậy rốt cuộc chuyện quái gì đang xảy ra?

Anh ta không thể ngồi yên được nữa, lập tức lao từ hậu trường ra khu vực sân khấu.

Nhưng khi đến nơi, cảnh tượng trước mắt lại khiến anh ta cứng đờ.

Kỷ Hòa đang đứng giữa sân khấu, ánh đèn chiếu rọi lên cô.

Mái tóc dài búi cao, để lộ chiếc cổ thon gọn, dáng đứng thẳng tắp, khí chất như một con thiên nga trắng kiêu hãnh.

Dưới ánh sáng lấp lánh, từng động tác, từng cái nhấc tay nhấc chân của cô đều mang một vẻ thanh lịch đến khó tả.

Dù giới truyền thông đã bị Chu Tu Đức mua chuộc, cố tình lơ đi sự có mặt của Kỷ Hòa, nhưng các fan có mặt tại sự kiện lại không bỏ lỡ khoảnh khắc này.

Họ không ngừng chụp ảnh, ghi lại khoảnh khắc rực rỡ của cô trên sân khấu.

Gương mặt Kỷ Hòa đẹp hoàn hảo, dù chụp từ góc nào cũng chẳng cần chỉnh sửa.

Cô chỉ đứng đó thôi, đã đủ khiến người ta không thể rời mắt.



Người dẫn chương trình mỉm cười, tiến đến đưa cho Kỷ Hòa một cây bút.

"Cô Kỷ Hòa, xin mời ký tên lên backdrop chụp ảnh."

Kỷ Hòa nhẹ nhàng nhận lấy bút, đưa tay ký xuống.

Nét chữ mạnh mẽ, phóng khoáng, rõ ràng là đã được rèn luyện qua.

Đúng lúc đó, cô phát hiện chữ ký của mình nằm ngay cạnh chữ ký của Kỷ Minh Vi.

Kỷ Hòa nhìn cái tên ấy một lúc, rồi chợt nở một nụ cười nhạt.

Người dẫn chương trình cười cười, theo thông lệ hỏi thêm một câu:

"Cô Kỷ Hòa, cô có muốn nói gì với mọi người không?"

Kỷ Hòa nghiêng đầu, trầm ngâm một chút rồi khẽ nói:

"Có."

Ban đầu thì không có.

Nhưng bây giờ thì có rồi.

Dưới ánh đèn sân khấu rực rỡ, cô cầm micro, ánh mắt quét một vòng khán phòng trước khi dừng lại trên những gương mặt quen thuộc. Một nụ cười nhạt nở trên môi cô, đầy tự tin và thách thức.

"Xin chào mọi người," cô cất giọng, âm điệu không nhanh không chậm, vang vọng khắp khán phòng. "Tôi tin rằng nhiều người ở đây đều biết tôi, nhưng hôm nay, cho phép tôi được giới thiệu lại một lần nữa."

Cô ngừng một chút, khóe môi cong lên, rồi tiếp tục:

"Tôi là Kỷ Hòa. 'Kỷ' này thuộc về tôi, không phải 'Kỷ' của nhà họ Kỷ ở thành phố S."

Câu nói dứt khoát, mạnh mẽ, không chút do dự. Không ít người ngồi dưới khán đài khẽ xôn xao. Trên hàng ghế đầu, Kỷ Minh Vi và Chu Tu Đức cũng bất giác nhìn nhau, ánh mắt thoáng sự cảnh giác.

Kỷ Hòa liếc nhìn họ, nụ cười trên môi càng thêm bí hiểm.

"Tôi biết, có rất nhiều người đang chờ đợi khoảnh khắc tôi gục ngã, chờ xem tôi thảm hại ra sao." Cô dừng lại, ánh mắt quét qua những gương mặt quen thuộc rồi nhún vai. "Nhưng xin lỗi đã làm các bạn thất vọng. Tôi vẫn đang đứng ở đây, vẫn ngẩng cao đầu."

Cả hội trường thoáng chốc im lặng. Không ai ngờ rằng Kỷ Hòa lại mạnh mẽ đến vậy.

Dù nhà họ Kỷ có tìm mọi cách chèn ép cô, họ cũng sẽ không bao giờ ra tay công khai, mà chỉ ngấm ngầm thao túng, dùng những thủ đoạn kín đáo. Đó chính là quy tắc bất thành văn của các gia tộc danh giá – ngoài mặt hòa thuận nhưng sau lưng lại không từ thủ đoạn.

Nhưng lần này, Kỷ Hòa lại không tuân theo lối chơi đó. Ngay trước mặt truyền thông, cô công khai thể hiện thái độ của mình:

Cô khinh thường nhà họ Kỷ.

Cô không thấy tiếc nuối, cũng chẳng có chút bận lòng nào dù đã bị đuổi khỏi gia tộc ấy.

Dù mang họ gì, cô vẫn là chính mình!

Câu nói của cô chẳng khác nào một lời đáp trả mạnh mẽ với tin đồn từ "@Tuyến đầu giới giải trí", những kẻ đã thêu dệt rằng cô "buồn bực, trạng thái không tốt".

Ở hàng ghế dưới, sắc mặt Kỷ Minh Vi sa sầm. Cô ta cảm nhận được ánh nhìn của những người xung quanh đang dồn về phía mình.

Cố giữ bình tĩnh, cô ta thẳng lưng, vờ như không quan tâm. Nhưng bên trong, cơn giận dữ như thiêu đốt.

Kỷ Hòa đáng ra phải lặng lẽ mà sống, phải cúp đuôi mà rời khỏi nhà họ Kỷ chứ!

Vậy mà bây giờ, cô ta lại dám công khai tỏ ra khinh thường gia tộc này?

Điều đó khiến một thành viên chính thức của nhà họ Kỷ như Kỷ Minh Vi không khỏi bất an.

Cô ta quay sang Chu Tu Đức, giọng nói lạnh nhạt nhưng chất chứa sự tức giận:

"Không phải anh nói trang sức của cô ta đã bị mất rồi sao? Thế quái nào cô ta lại có thể đeo nó lên sân khấu?"

Chu Tu Đức căng thẳng, mồ hôi lạnh rịn ra trên trán.

Anh ta đã xác nhận với đội ngũ trang điểm và nhận được một tin chấn động:

Bộ trang sức Kỷ Hòa đang đeo là hàng thật. Nhưng nó không phải của cô.

Nó thuộc về Lương Điềm Điềm.

Lương Điềm Điềm đã chia một nửa bộ trang sức của mình cho Kỷ Hòa!

Chỉ cần xác nhận đó là trang sức thật, ban tổ chức không có lý do gì để ngăn cô bước lên sân khấu.

Chu Tu Đức còn đang hoang mang chưa biết giải thích thế nào với Kỷ Minh Vi thì điện thoại anh ta bất chợt rung lên. Nhìn thấy tên trợ lý, anh ta lập tức cúp máy.

Nhưng điện thoại lại tiếp tục đổ chuông.

Cảm thấy có gì đó không ổn, anh ta đành bắt máy, giọng bực bội:

"Nói nhanh, có chuyện gì?"

Đầu dây bên kia, giọng nói run rẩy của trợ lý vang lên:

"Quản lý… không ổn rồi. Nhà họ Hạ vừa rút toàn bộ vốn đầu tư vào dự án mới của chúng ta!"

Chu Tu Đức chết sững.

Anh ta quên mất mình đang ngồi trên khán đài, lập tức bật dậy, giọng hoảng hốt:

"Cái gì?! Vì sao?!"

Boundless không phải một thương hiệu quốc tế lớn, thứ họ cần nhất chính là đầu tư. Nhà họ Hạ là nhà đầu tư quan trọng nhất của họ, bọn họ đã tốn không biết bao nhiêu công sức để giành được khoản đầu tư này.

Tại sao lại rút vốn đột ngột như vậy?

Trợ lý lắp bắp:

"Là Hạ Tri An đích thân gọi điện. Cậu ấy nói… hành động của Boundless đối với cô Kỷ Hòa tối nay đã khiến cậu ấy không cảm nhận được sự chân thành và trách nhiệm của một thương hiệu. Vì vậy, nhà họ Hạ quyết định rút lui."

Chu Tu Đức sững sờ.

Hạ Tri An?

Lý do nghe thì có vẻ đường đường chính chính, nhưng anh ta hiểu ngay: nhà họ Hạ chính là chỗ dựa của Kỷ Hòa.

Nhưng vì sao?

Anh ta biết Kỷ Hòa có quan hệ tốt với Hạ Phong, con trai thứ nhà họ Hạ… Nhưng từ bao giờ, ngay cả Hạ Tri An cũng đứng về phía cô ta?!


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com