Xuyên Thành Vợ Cũ Của Nam Chính Nhà Giàu

Chương 408



Cô ta không có con vì sao những người phụ nữ khác lại có thể có con được chứ? Lý Kiều Kiều nheo mắt nhìn, kể từ sau khi đến đây Diệp Chí Cường đã quen biết được không ít người, trong đó còn có không ít những tay anh chị bên này. Lý Kiều Kiều không giống như Thư Nhan, cô ta sẽ có chuyện mất. Mỗi khi Diệp Chí Cường đi ra ngoài ăn cơm thì anh ta sẽ thường xuyên mang theo Lý Kiều Kiều đi cùng, cho nên Lý Kiều Kiều cũng đã quen biết được một số người ở đây.

Đừng nhìn thấy bọn họ đều xưng anh gọi chú với Diệp Chí Cường thật sự tất cả đều là vì tiền thôi. Lúc Lý Kiều Kiều tìm tới thì người ta căn bản cũng không từ chối.

"Tôi không cần tiền." Lão đại nhìn chằm chằm Lý Kiều Kiều rồi cười mập mờ: "Tôi muốn cô."

Hiện tại Lý Kiều Kiều trông đã khó coi hơi so với hồi trước một chút thế nhưng khi trang điểm lên và ăn mặc đẹp hơn một chút thì vẫn vô cùng động lòng người. Một người phụ nữ như vậy ở tỉnh Tân thật sự rất hiếm gặp, lần đầu tiên lão đại nhìn thấy cô ta là trong lòng đã ngứa ngáy.

"Vậy thì tôi phải lần nữa đưa ra yêu cầu khác rồi." Lý Kiều Kiều yêu kiều đi đến bên cạnh lão đại rồi xích lại gần bên tai hắn ta nũng nịu nói: "Em muốn xin anh giúp em phế Diệp Chí Cường, không phải tay cũng không phải chân, em muốn anh ta không thể nhân giống được nữa."

Lão đại kinh ngạc đưa mắt nhìn Lý Kiều Kiều, hắn ta không ngờ tới một người phụ nữ yếu ớt như Lý Kiều Kiều lại có thể nói ra được lời hung ác như vậy, thế nhưng kiểu này lại càng làm hắn ta thích.

Ba ngày sau, lúc Tuyết Lệ đi ra ngoài dạo phố thì không cẩn thận bị đụng xe, sau khi được cứu thì cô ta cũng chỉ có thể bảo vệ được tính mạng nhưng đứa bé trong bụng thì không còn nữa.

Một tháng sau, Diệp Chí Cường kết hôn với vợ của đối tác cũ. Vào ngày tân hôn thứ ba, lúc anh ta đang đi trên đường tới công trường thì bị người ta đánh. Những chỗ khác đều chỉ có vết thương nhẹ thế nhưng chỗ quan trọng lại bị người ta đâm, sau này cũng không thể nhân giống được nữa.

"Đã hài lòng chưa?" Lão đại hôn Lý Kiều Kiều một cái.

"Hài lòng, em rất hài lòng."

"Vậy thì đừng đi, ở lại giúp tôi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Lý Kiều Kiều cười duyên không nói chuyện, ngày hôm sau khi trời còn chưa sáng thì cô ta đã xách theo túi rời đi.

Mặc dù trở về Tây Thành nhưng trở về nông thôn thì không về được nữa mà chỉ có thể trông đợi ở thành phố. Chắc chắn ở đơn vị cũng không được nhưng với trình độ và học vấn của cô ta thì tìm việc cũng rất dễ.

Trước kia cô ta có một đồng nghiệp đang đi làm ở trung tâm thương mại quốc doanh, đúng thật là cố chấp. Cho nên khi có cửa hàng muốn nhận người là cô ta lập tức đi ngay, thế nhưng trăm triệu lần cô ta không ngờ tới nhân viên bán hàng ở bên này cùng với cửa hàng quốc doanh lại khác nhau một trời một vực như vậy, căn bản không có cách nào để so được. Thế nhưng tiền thưởng lại quả thật rất cao, nghĩ đến tiền tiết kiệm của mình là Lý Kiều Kiều đã quyết định cứ đi làm trước.

Vào ngày này có hai khách hàng đến cửa tiệm, cô ta chỉ cần nhìn thoáng qua là đã nhận ra một người phụ nữ trong đó là vợ của lãnh đạo trước kia của mình.

Ở trong xưởng Lý Kiều Kiều là một đoá hoa xinh đẹp, có biết bao nhiêu người đàn ông thích cô ta thì có bấy nhiêu thiếu nữ chán ghét cô ta. Người vợ của vị lãnh đạo này cũng là một trong số đó.

TBC

"Ôi! Đây không phải làm đoá hoa trong nhà máy kia của chúng ta sao? Nghe nói đã gả cho một người nhà giàu rồi mà sao giờ lại đi bán quần áo thế này?"

Lý Kiều Kiều mỉm cười: "Xin hỏi chị muốn mua quần áo gì ạ?" Ngụ ý chính là không mua quần áo thì ngậm mồm.

"Sao vậy, tiệm các người lại chiêu đãi khách như thế này sao?"

Cửa hàng trưởng nghe thấy động tĩnh nên đi tới đứng trước vị phu nhân mập mạp này mà nói lời xin lỗi, sau đó lại bảo Lý Kiều Kiều đi pha một ấm trà. Vị phu nhân mập mạp này cố ý phẩy tay khiến nước đổ xuống giày của bà ta. Thật ra Lý Kiều Kiều phản ứng rất nhanh, cô ta cũng không đổ nhiều nước lắm, chẳng qua cô ta không muốn bà ta gây chuyện thôi.

"Còn có thể phục vụ như này được sao? Tôi muốn đi khiếu nại, dù sao cũng là cửa hàng bán đồ hiệu vậy sao lại có thể tìm được một người tay chân lóng ngóng như thế chứ."

Lý Kiều Kiều nín nhịn mà xin lỗi bà ta rồi ngồi xổm xuống lau khô nước trên giày cho bà ta, đến khi đứng dậy lại chạm phải ánh mắt của người đối diện. Đó là một cô gái rất có khí chất cũng rất xinh đẹp, vừa nhìn đã biết là người có tiền, Lý Kiều Kiều lập tức xấu hổ không thôi. Một thiên kim tiểu thư sống trong một gia đình giàu có từ khi còn bé nếu thấy được dạng người như cô ta thì nhất định sẽ cảm thấy rất buồn cười!


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com