Xuyên Thành Vợ Cũ Của Nam Chính Nhà Giàu

Chương 410



Còn cả những căn phòng kia nữa tất cả cũng đều là của anh trai và anh họ của anh ta. Đến ngay cả căn phòng mà cô ta đang ở kia cũng đã ghi tên con gái của anh ta từ lâu rồi.

Lý Kiều Kiều thần hồn lạc phách đi trên đường cái đột nhiên lại trông thấy được Lý Miêu Miêu vẫn kiều diễm như trước đây. Vịt con xấu xí chỉ có thể sống được dưới ánh mặt trời của mình bây giờ đã chiếm được ánh sáng của mọi người. Lý Kiều Kiều giấu mình né tránh, cô ta tuyệt đối không thể để Lý Miêu Miêu thấy được bộ dáng hiện tại của mình được.

"Thư Nhan nhanh lên, chậm một chút nữa là không thể mua được vé đâu."

Thư Nhan? Là Thư Nhan mà cô ta biết sao?

Lý Kiều Kiều nhìn theo ánh mắt Lý Miêu Miêu nhìn lại lại bắt gặp phải một người đẹp cực kỳ thanh lệ đang chậm rãi đi tới: "Yên tâm, em đã gọi điện cho anh ba để anh ấy đặt trước vé rồi."

Ông xã của Lý Miêu Miêu là Thư Kiến Dương, Thư Kiến Dương lại là anh họ của Thư Nhan. Cô ấy gọi Thư Nhan lại gọi Thư Kiến Dương là anh ba, đó thật sự là Thư Nhan mà cô ta biết.

Thế nhưng làm sao cô có thể trở nên xinh đẹp như vậy được? Mà cô còn đang mặc trên người một bộ trang phục mang phong cách mới nhất của Tiêm Nhan. Những năm này, đến cùng là cô đã xảy ra chuyện gì vậy?

Cô ta không tự chủ được mà nhìn về phía sau bọn họ lại bắt gặp được Thư Nhan đang đi về phía một người đàn ông đang đứng ở cửa, bọn họ thân mật nắm tay. Ánh mắt dịu dàng của người đàn ông này vẫn luôn nhìn cô, anh nhẹ nói cái gì đó khiến cho Thư Nhan vui vẻ ra mặt. Chỉ trong chốc lát lại thấy hai đứa bé lớn một trai một gái đang nắm tay một bé trai đi tới...

"Xin chào, cô có phải là cô Lý Kiều Kiều không?" Hai vị cảnh sát đi đến trước người Lý Kiều Kiều.

Lý Kiều Kiều mờ mịt mà nhìn bọn họ.

"Cô dính đến một vụ án g.i.ế.c người, mời cô đi theo chúng tôi một chuyến."

Lại một kỳ thi tuyển sinh đại học đến, các bậc phụ huynh đều đang lo lắng đứng chờ ở ngoài cổng trường, trong đó bao gồm có cả Thư Nhan và Phương Trạch Vũ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

"Yên tâm, thành tích của Thiên Bảo tốt như vậy thi đậu vào trường Đại học Nam Thành cũng không thành vấn đề." Phương Trạch Vũ an ủi Thư Nhan.

"Thành tích của cái thằng nhóc này thụt lùi đi rất nhiều, cũng không biết thằng bé có thể bảo trì được thành tích bình thường không nữa." Đừng tưởng rằng cô không biết, từ hồi còn học cấp hai thì thằng nhóc thối này đã có bạn gái nhỏ, còn bởi vì cô bạn gái nhỏ này mà ở lớp cố gắng học tập.

Học sinh học ở trường trung học phổ thông Nam Sơn không phú thì quý, có rất nhiều người trong số họ sau khi học cấp ba xong là sẽ đi du học nước ngoài. Gia cảnh của cô bạn gái nhiều năm qua của thằng nhóc cũng rất tốt, trước kỳ thi tốt nghiệp trung học cũng bị người nhà đưa ra nước ngoài. Chính bởi vì việc này mới khiến Thiên Bảo mất hồn mất vía hồi lâu, thành tích cũng tự nhiên sa sút hẳn đi.

"Nếu thật sự không thi đậu thì cũng để Thiên Bảo đi nước ngoài, đi đến đất nước của cô gái kia đang ở." Phương Trạch Vũ cũng cảm thấy chẳng có gì cùng lắm thì đi nước ngoài thôi.

Thư Nhan nhìn anh nở nụ cười: "Có gì thì thi xong lại nói sau, đến lúc đó lại hỏi Thiên Bảo xem dự định của thằng bé thế nào."

Liệu có thật sự muốn ở cạnh cô bé kia không, nếu như thằng bé thật sự thích thì đuổi theo không để cho cuộc đời phải nuối tiếc.

Đợi đến khi Thiên Bảo ra, hai người cũng không nói gì đến chuyện cậu có bạn gái cả nhưng họ cũng không hỏi thành tích của cậu ra sao. Bọn họ chỉ mỉm cười chức mừng vì cậu đã kết thúc kỳ thi đại học.

"Ba mẹ, hai người không hỏi con làm được không sao?" Thiên Bảo cười hì hì hỏi.

Trưởng thành rồi mới biết được ba mẹ chiều mình quan trọng tới cỡ nào, ba mẹ không ép buộc cậu phải có tài năng gì cũng không phải chỉ chú trọng đến thành tích.

TBC

"Thi tốt hay không đều đã thi xong rồi cho nên không hỏi nữa. Đừng nghĩ nhiều như vậy, muốn về nhà ngủ thì đi ngủ, muốn đi ra ngoài chơi thì đi ra. Cũng sắp trưởng thành rồi làm người lớn được rồi." Thư Nhan vỗ vào vai Thiên Bảo nói.

"Mẹ, con muốn đi du lịch nước ngoài, không phải chỉ có một mình con mà cả con với bạn học của con cùng đi. Chính là Lưu Tư Thành kia đó, mẹ cũng biết cậu ấy, chúng con hẹn nhau cùng đi ra nước ngoài du lịch."

Con ngươi của cậu đảo một vòng, Thư Nhan đã biết ngay cậu đang nghĩ gì. Cái gì mà đi ra nước ngoài du lịch với Lưu Tư Thành, căn bản muốn đi gặp bạn gái nhỏ của cậu thì có. Thư Nhan cũng không nói ra mà chỉ mỉm cười nói: "Được, nhưng con phải mang theo chú Hồ của con đi. Nước ngoài cũng không thể so được với trong nước, ở bên ngoài rất loạn nên chỉ có hai đứa con đi qua đó thì mẹ có thể sẽ không yên lòng."


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com