Liêu Như Âm nhanh chóng ăn cơm, nàng định ăn xong sẽ mau chóng đi đọc sách.
Đương nhiên lúc này Liêu Như Âm vừa ăn mì, vừa xem ghi chép trên giấy.
Nàng đọc sách mọi lúc mọi nơi.
Hầu hết các bạn đồng môn ở đây đều nhỏ tuổi hơn nàng, rất nhiều người chỉ mới mười tuổi đầu.
Nàng đã mười bốn tuổi, coi như lớn hơn trong số họ.
Nàng không có nhiều thời gian để lãng phí, nàng phải tranh thủ thời gian đọc sách, học hỏi kỹ năng.
Nàng đã hiểu ra, ngoại tổ mẫu cũng đã nói với nàng, chỉ có học được bản lĩnh, học được năng lực mới là của riêng nàng.
Cho dù bị gia tộc đuổi ra khỏi nhà, nàng cũng có thể sống tốt.
Vì vậy, có bản lĩnh, mới không sợ bất cứ điều gì.
Mới không bị kế mẫu nàng chèn ép.
Khi Liêu Như Âm đọc sách, đôi mắt nàng sáng lấp lánh.
Nữ Tử Thư Viện không chỉ Liêu Như Âm như vậy, những người khác cũng đều nỗ lực học tập hết sức.
Nhưng quá trình học tập của họ là vui vẻ.
Họ thích học kiến thức, học năng lực.
…
Thời gian trôi qua rất nhanh, đông tàn xuân đến.
Các hộ nông dân ở Hà Châu lại bắt đầu gieo trồng.
Lần này, mọi người đều dành thêm chút đất để trồng khoai tây và khoai lang.
Đương nhiên, hạt giống lúa, mọi người cũng đã đổi lại hạt giống lúa mới từ tiệm lương thực, nói rằng loại lúa này cho năng suất cao hơn.
Thẩm Nguyệt Dao đã mở một tiệm lương thực ở Hà Châu, các loại cây trồng trong tiệm đều là cây trồng được sản xuất từ không gian, có thể tăng sản lượng.
Mọi người còn đặc biệt khai khẩn đất đai để trồng dưa hấu.
Hiện nay khoai tây, khoai lang, dưa hấu đều đã trở thành đặc sản của Hà Châu.
Gà Mái Leo Núi
Đến mùa hè, các thương nhân còn chuyên đến ruộng để thu mua dưa hấu.
Lại còn có các thương nhân chuyên thu mua khoai tây, khoai lang.
Hà Châu bây giờ không thiếu khoai tây, khoai lang, nhưng các châu khác thì không có.
Chỉ có thể mua từ nơi này.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Nhưng toàn bộ Đại Yến triều có nhiều nơi như vậy, rất nhiều nơi thậm chí còn không mua được khoai tây, khoai lang.
Thế nhưng họ đã ăn khoai tây, khoai lang suốt một mùa đông, cảm thấy thực sự rất ngon.
Khoai tây hầm gà thực sự rất tuyệt vời.
Ngay cả món khoai tây xào sợi thôi cũng đã ngon lắm rồi.
Khi trời lạnh, họ đốt lửa ở bếp và nướng khoai lang để ăn, ăn xong cơ thể đều ấm áp cả.
Cả Hà Châu đều là một cảnh tượng phồn vinh.
Trên mặt mọi người đều rạng rỡ nụ cười tươi tắn.
Vì sự phát triển của Hà Châu, càng thu hút nhiều người đến Hà Châu kinh doanh và xây dựng xưởng sản xuất, tạo thêm nhiều cơ hội việc làm cho Hà Châu.
Rau nhà kính trở nên thịnh hành cũng khiến nhiều người bắt đầu nghiên cứu trồng rau nhà kính vào mùa đông.
Vì vậy Hà Châu cũng đã phát triển rau nhà kính.
Mùa đông là lúc rau củ khan hiếm nhất, mọi người càng muốn ăn một số loại rau tươi.
Chỉ cần có rau nhà kính, mọi người có thể ăn rau củ của các mùa, thậm chí cả dâu tây.
Đó là loại trái cây chỉ có vào mùa hè.
Mỗi khi mọi người đến Hà Châu đều phải cảm thán một câu.
“Thật không ngờ Hà Châu lại thay đổi lớn đến vậy.”
“Mới hai năm thôi, Hà Châu đã trở thành kho lương thực Giang Nam rồi.”
Gần đến mùa hè, Thẩm Nguyệt Dao đã hạ sinh một cô nữ nhi.
Tiểu cô nương này vừa sinh ra đã được cả nhà cưng chiều, quà cáp chất đống như núi.
Hơn nữa, tiểu cô nương vô cùng xinh đẹp, mỗi khi mở mắt nhìn người đều mang theo nụ cười.
Mọi người khi nhìn thấy nàng đều cảm thấy lòng mình như tan chảy.
Toàn bộ dân chúng Hà Châu khi hay tin này, đều bắt đầu đốt pháo, gửi gắm lời chúc phúc.
Tiếng pháo ở Hà Châu không ngừng vang vọng, người từ nơi khác đến còn tưởng Hà Châu đang ăn Tết.
Hỏi thăm mới hay, thì ra là Quận chúa vừa sinh hạ một nữ nhi.
Tô Lăng, Tô Dương càng thêm vui sướng kích động, mỗi ngày sau giờ học đều không ở thư viện nữa, mà vội vã về nhà, về nhà để ngắm nhìn muội muội của mình.
Các huynh ấy nằm rạp bên giường ngắm muội muội, cho dù muội muội đang ngủ, các huynh ấy vẫn có thể ngắm rất lâu, tự mình khúc khích cười.
Mọi người trông thấy đều phải cảm thán: “Tô Lăng, Tô Dương tuyệt đối là những người cuồng muội muội rồi.”