Chỉ thấy Ngạo Thiên miệng ngoạm chặt một con zombie, dưới móng vuốt còn đè thêm một con khác. Chẳng mấy chốc, răng nanh sắc bén và móng vuốt cứng như thép của nó đã xé nát đầu cả hai con zombie cấp A.
Máu tươi b.ắ.n tung tóe lên bộ lông trắng bạc của Ngạo Thiên, nhuộm đỏ từng sợi lông óng ánh.
Chân Lục Trà và Nam Sương nhìn cảnh tượng này mà kinh hãi. Đây chính là zombie cấp A đó! Vậy mà trong tay Ngạo Thiên, chúng chẳng khác nào những cây cải trắng vô tri, mặc sức để nó giày xéo.
Hai người không khỏi bắt đầu hoài nghi sâu sắc về thực lực của chính mình.
Đúng lúc này, lại có mấy con zombie cấp A ùn ùn kéo đến chỗ Ngạo Thiên. Thấy vậy các cô cũng không kịp kinh ngạc nữa, vội vàng chạy tới chi viện.
Chân Lục Trà lấy ra cây búa màu hồng của mình, lao lên đập liên hồi, tốc độ của cô quá nhanh, nhanh đến mức xuất hiện tàn ảnh giữa mấy con zombie.
Mấy con zombie cấp A yếu hơn bị cô đập cho nằm rạp dưới đất, không thể bò dậy nổi. Nam Sương nhân cơ hội nổ súng, phát nào cũng chuẩn xác b.ắ.n nổ đầu, m.á.u tươi văng tung tóe, nhuộm đỏ cả bức tường.
“Hây, cũng khá dễ đối phó.” Chân Lục Trà nhìn đám zombie đã bị giải quyết gần hết, cười nói.
Thế nhưng còn chưa kịp vui mừng, từ sâu trong bóng tối của kho hàng, đột nhiên lóe lên một bóng người.
Ngay sau đó, Chân Lục Trà liền nhìn thấy xung quanh mình bốc lên từng đoàn lửa lớn. Dù ngọn lửa đó không không trực tiếp chạm vào người Chân Lục Trà, nhưng cô vẫn có thể cảm nhận được hơi nóng bỏng rát. Trán cô rịn mồ hôi, làn da như sắp bị nướng cháy.
Là một vị khách không mời mà đến rất mạnh, ít nhất là cấp S.
Mạnh đến mức ngay cả bóng dáng ẩn trong bóng tối cũng khiến Chân Lục Trà kiêng dè, cô lập tức điều động dị năng hệ Băng của mình.
Cùng lúc Chân Lục Trà điều động dị năng, bóng người trong bóng tối cũng giơ tay lên, điều khiển ngọn lửa lao thẳng về phía cô.
Ngay khi lửa áp sát, một tấm khiên băng dày do Chân Lục Trà ngưng tụ từ dị năng lập tức xuất hiện trước mặt, bảo vệ cô chặt chẽ, chặn đứng luồng tấn công rực cháy của ngọn lửa.
Nam Sương: “Trà Trà!”
Ánh lửa và tấm khiên băng va chạm lập tức tạo ra một đợt sương trắng dày đặc, che khuất hoàn toàn tầm nhìn của Nam Sương, khiến cô không nhìn thấy được tình hình bên trong.
Không chút do dự, Nam Sương nhanh chóng lấy khẩu s.ú.n.g máy nhỏ đeo sau lưng ra, nhắm thẳng vào bóng đen kia b.ắ.n liên hồi.
Trong nháy mắt, hàng chục viên đạn phát sáng màu lam phóng vun vút về phía con zombie cấp S đang ẩn nấp trong bóng tối.
Những viên đạn đặc biệt này được chế tạo từ tinh hạch, sát thương mạnh hơn gấp mấy chục lần so với đạn thông thường. Hơn nữa, vết thương do chúng gây ra sẽ không dễ dàng hồi phục, thậm chí có thể khiến zombie bị thương nặng mà mất đi khả năng tái sinh.
Những viên đạn lao đi với tốc độ cực nhanh nhưng lại hoàn toàn trượt mục tiêu, chỉ để lại những lỗ đạn chi chít trên bức tường phía sau. Nam Sương thấy đòn tấn công của mình đều trượt, ngay cả da của con zombie kia cũng không sượt qua.
Trong lòng cô thầm kêu không ổn - con zombie này nhanh đến mức ngay cả vết xước cũng không bị trúng, lần này đá phải thiết bản rồi.
Đúng lúc này, Ngạo Thiên bất ngờ lao về phía zombie, móng vuốt sắc bén xé gió nhắm thẳng vào bóng đen trong góc tối. Bóng dáng zombie ẩn trong bóng tối di chuyển, rốt cuộc cũng lộ diện từ sâu trong kho hàng.
Nam Sương nhìn thấy gương mặt quen thuộc kia, bàn tay đang siết chặt cò s.ú.n.g của cô khựng lại giữa không trung, cả người cứng đờ như bị sét đánh. Đôi mắt cô mở to, không chớp lấy một lần, nhìn chằm chằm vào bóng dáng kia với vẻ không thể tin nổi.
Sao lại là anh ta? Sao có thể là anh ta chứ?
Dù gương mặt có phần thối rữa vì đã biến thành zombie, Nam Sương vẫn nhận ra anh ta ngay lập tức.
Người đã phản bội cô.
Triệu Ngô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
Hắn xuất hiện gần căn cứ Hoàng Hôn không khiến Nam Sương bất ngờ, nhưng dù đã tưởng tượng ra vô số lần cảnh tượng gặp lại, cô cũng chưa từng nghĩ nó sẽ diễn ra theo cách này.
Anh ta lại biến thành zombie.
Mấy giây thất thần đã tạo cơ hội cho Triệu Ngô – lúc này đã trở thành zombie – nắm bắt sơ hở. Chỉ trong chớp mắt, nó đã lao đến trước mặt Nam Sương, hung hãn bóp chặt cổ cô.
Chân Lục Trà vừa thoát khỏi ngọn lửa liền nhìn thấy Nam Sương bị nhấc bổng khỏi mặt đất. Không chần chừ, cô lập tức kích hoạt dị năng, băng lạnh nhanh chóng lan lên cánh tay Triệu Ngô. Ngay sau đó, Chân Lục Trà giơ búa bay lên đập mạnh vào cánh tay của đối phương.
Nửa cánh tay Triệu Ngô lẫn với băng vụn rơi xuống đất, Nam Sương sắc mặt tái nhợt, ngã xuống theo.
Thế nhưng, Triệu Ngô dường như không hề để ý đến vết thương nhỏ này. Cánh tay bị đứt rất nhanh mọc lại ngay tại chỗ. Đôi mắt đỏ như m.á.u dần khóa chặt vào Chân Lục Trà, bóng dáng cô phản chiếu rõ ràng trong con ngươi vô hồn của nó.
Triệu Ngô đột nhiên vung cánh tay ngưng tụ dị năng về phía Chân Lục Trà.
Chân Lục Trà đưa cây búa phủ đầy băng chắn ngang trước người, chống đỡ cánh tay đang vung tới của nó, “Ngạo Thiên! Mau mang Nam Sương ra ngoài!”
Nghe thấy lời cô, Ngạo Thiên lập tức lao tới, cắn lấy quần áo Nam Sương rồi nhẹ nhàng đặt cô lên lưng mình. Trước khi rời đi, nó còn quay đầu nhìn Chân Lục Trà, đôi mắt xanh biếc ánh lên vẻ lo lắng.
Chân Lục Trà ở phía xa đương nhiên cũng nhận ra sự do dự của con hổ “nhỏ” này, bèn bật cười trấn an:
“Đừng lo, tôi ứng phó được. Mau đưa Sương Sương ra ngoài đi.”
Ngạo Thiên nghe vậy mới nhanh chóng cõng Nam Sương rời khỏi kho hàng.
Chân Lục Trà thấy hai người họ đã an toàn rời đi, trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm. Ánh mắt cô lại rơi xuống con zombie cấp S trước mặt.
Dáng vẻ của nó lờ mờ có thể nhận ra dáng vẻ khi còn là người, không thối rữa đến mức nghiêm trọng, nhưng điều kỳ lạ nhất chính là đôi mắt.
Khác hẳn với vẻ đờ đẫn hay hung tàn vô thức thường thấy ở zombie bình thường hay zombie cấp S, đôi mắt đỏ ngầu kia lại ánh lên một tia suy tính đầy nguy hiểm— đôi mắt của con zombie này rõ ràng đang đánh giá người khác.
Nó đang quan sát cô.
Rút ra kết luận này, toàn thân Chân Lục Trà không khỏi lạnh toát.
Rốt cuộc đây là thứ gì?
Cô siết chặt cây búa màu hồng trong tay, đồng thời điều động dị năng trong cơ thể.
Ra tay trước chiếm tiên cơ, ra tay sau gặp họa.
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
Phòng ngự tốt nhất chính là tấn công!
Nghĩ vậy, cô nhanh chóng lao tới, nhảy lên vung búa giáng thẳng xuống con zombie kia. Dị năng hệ Băng bao phủ quanh cây búa, khí lạnh cuồn cuộn quấn quanh, khiến không khí xung quanh như đóng băng.
Một đòn này đánh cho Triệu Ngô trở tay không kịp, bị ép lui mấy bước.
Khoảng thời gian này, dị năng của Chân Lục Trà tiến bộ vượt bậc đến mức ngay cả Nam Sương cũng kinh ngạc. Hơn nữa, sức sát thương của hệ băng cũng vô cùng đáng gờm, khiến cô có thể áp chế được zombie cấp S trong thời gian ngắn.