Xuyên Về Làm Cô Nương Bất Khả Chiến Bại

Chương 266



Đại Long thấu hiểu vỗ vỗ vai đại ca, sau đó xoay người chào hỏi hai vị khách nhà Lê Tường rồi mới rời đi. Qua màn chào hỏi này, thái độ của những người nơi đây lập tức trở nên niềm nở hơn không ít.

Nụ cười khách sáo trên mặt vị quản sự béo tốt kia cũng pha thêm vài phần nhiệt tình, hắn lại một lần nữa an tọa đối diện phụ thân và nữ nhi, tự giới thiệu mình. Đoạn, hắn cảm thán: “Đại danh Lê cô nương ta đã nghe qua nhiều lần, quả thực là tảo đã ngưỡng mộ, tảo đã ngưỡng mộ.”

Lê Tường thoáng khó hiểu, không rõ chuyện gì đang xảy ra. Chẳng lẽ Đại Long thường xuyên kể chuyện gia đình ta cho đại ca hắn nghe chăng? Sao có thể...

“Cô nương có quen biết Thanh Chi không?”

“À... có quen biết.”

Nàng đã hiểu. E rằng cô nương thẳng tính Thanh Chi đã kể không ít chuyện cho người đàn ông này nghe rồi. Thật thú vị, vòng qua vòng lại, cuối cùng lại quay về điểm xuất phát.

Hắn cười khẽ: “Thanh Chi đã kể cho ta nghe rất nhiều chuyện về ngươi, nàng ấy quả thực rất quý mến ngươi.”

Vừa nhắc tới Thanh Chi, nụ cười trên mặt hắn lập tức trở nên rạng rỡ, vui tươi, không còn chút nghiêm túc xử lý công việc như lúc ban đầu hắn dùng để tiếp đón hai người Lê Tường. Chứng kiến cảnh này, Lê Tường chỉ muốn bật cười, song vẫn cố nén lại.

Chẳng ngờ, Thanh Chi kia ngày ngày canh giữ bên cạnh phu nhân, vậy mà vẫn có thời gian tâm sự tình tứ với một người ở xa đến thế.

Hai người trò chuyện thêm một lát, vị quản sự sau quầy đã chọn được đối tượng thích hợp và quay trở lại. Trong khoảng sân rộng mênh m.ô.n.g có ít nhất hơn bốn mươi người đang đứng. Bởi vì Lê Tường không hạn chế giới tính, cho nên cả nam lẫn nữ đều có mặt, khiến nơi đây càng thêm nhộn nhịp.

“Đây là những người tại khu môi giới của chúng ta phù hợp với yêu cầu của ngươi, nha đầu, cứ tùy ý lựa chọn đi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Lê Tường gật đầu, nàng đẩy phụ thân đứng dậy để cùng mình lựa chọn.

Nàng cẩn thận quan sát. Những người đứng trong sân, ngay từ khi thấy phụ thân và nàng bước tới, đều hiểu rằng hai người này rất có thể sẽ trở thành chủ nhân mới của họ.

Ngay lập khắc, trên khuôn mặt hơn một nửa số người đã lộ rõ vẻ bài xích, thậm chí có người còn cúi đầu, không muốn đối diện với ánh mắt của phụ thân và nàng.

Chỉ cần nhìn thoáng qua xiêm y và đồ trang sức trên người nàng và phụ thân, người ta cũng đủ biết hai người chỉ là hộ nông dân bình thường. Khi được mua về, chắc chắn họ sẽ bị bắt ra đồng làm việc vất vả. Nghĩ đến đó, hiển nhiên những người lòng dạ cao ngạo sẽ sinh ra thái độ bài xích.

Nàng ghi nhớ những kẻ có vẻ không tình nguyện lộ rõ trên mặt, sau đó lập tức quay đầu lại cho phép bọn họ rời khỏi. Trong nháy mắt, trong sân chỉ còn lại hơn hai mươi người.

“Trong số tất cả, ai thường hay ngủ ngáy, xin giơ tay.”

Mọi người đưa mắt nhìn nhau, do dự chần chừ một chút rồi gần một nửa người giơ tay lên, đương nhiên, bọn họ cũng bị loại bỏ.

Đây là một chuyện cực kỳ bất đắc dĩ.

Suy cho cùng, mua họ về phải sắp xếp cho họ ngủ ở tầng dưới. Tuy nhiên, khả năng cách âm giữa tầng trên và tầng dưới của cửa hàng nhà nàng lại không tốt. Nếu ban đêm đang ngon giấc mà phải nghe tiếng người nào đó ngáy khò khò, chắc chắn sẽ thấy rất khó chịu, thậm chí ảnh hưởng đến chất lượng giấc ngủ.

Đặc biệt, nàng lại là người rất thính ngủ, nếu có người dưới lầu ngáy, chắc chắn nàng sẽ phải thức giấc nhiều lần trong đêm. Ngẫm lại đã thấy trong lòng không thoải mái, bởi vậy tránh được chuyện này sớm chừng nào hay chừng ấy.