Xuyên Về Làm Cô Nương Bất Khả Chiến Bại

Chương 353



Mọi người vừa rồi còn hăng hái nhiệt tình, nghe một câu này lập tức nguội lạnh. Thời buổi này, ai lại muốn cho nhi tử mình đi ở rể cơ chứ? Đó là muốn cả đời bị người đời chỉ trỏ, cười chê đó thôi.

Vả lại, đã ở rể nhà người ta, nhi tử của bọn họ sẽ phải đổi sang họ nhà gái, con cái sinh ra cũng phải theo họ mẹ. Cả đời đều phải chịu sự sắp đặt của nhà gái, không thể phụng dưỡng phụ mẫu mình được. Nếu bọn họ dám về nhà mà giới thiệu việc hôn nhân như vậy, chỉ sợ sẽ bị người trong nhà mắng cho một trận té tát.

"Tường nha đầu, ngươi đang đùa bỡn chúng ta sao?"

"Đâu có! Ta nói lời thật lòng. Lúc trước nhà ta còn chưa tìm được đại ca trở về, thân thể mẫu thân lại không tốt, ta đã chuẩn bị tâm lý cả đời không xuất giá. Nhưng quan phủ chúng ta lại có luật lệ rằng nếu cô nương đạt tới hai mươi mà chưa kết hôn, nhất định sẽ bị quan phủ chọn người gả đi, vì vậy ta chỉ có thể chọn phương thức kén rể. Cho dù hiện giờ đã tìm được đại ca ta rồi, nhưng ta đã phát thệ trước mặt Huyền Nữ nương nương, không thể đổi ý được."

Lúc Lê Tường thốt ra những lời này, vẻ mặt nàng cực kỳ nghiêm nghị, không hề có một chút ý tứ muốn đùa giỡn nào.

Lê Giang bị nữ nhi lôi kéo vài lần, đành phải cố gắng giữ bình tĩnh, phối hợp: "Tương Nhi nói không sai, Lê gia ta chỉ kén rể, tuyệt không gả nữ."

Liễu Trạch cả người sửng sốt, phụ thân có biết mình đang nói gì không? Tại sao chuyện hệ trọng này lại để tiểu muội tự mình quyết định?

"Mau thu lại ánh mắt kinh ngạc kia đi. Kén rể thì làm sao chứ? Năm đó ta cũng từng nghĩ như vậy nha, tiểu muội thật hợp ý ta."

Kim Vân Châu nhéo phu quân một cái, lúc này Liễu Trạch mới thoáng hoàn hồn trở lại. Thôi bỏ đi, đây không phải lúc thích hợp để chất vấn, chờ yến tiệc tan rồi, hắn sẽ đi hỏi phụ mẫu sau cũng được.

Trong bữa tiệc này, dường như chỉ có nhóm người trong tiêu cục là ăn uống hăng say nhất. Ngũ Thừa Phong cũng đảo ngược lại suy nghĩ sa sút ban nãy, trở nên vô cùng phấn chấn. Xem ra chuyện Lê gia kén rể quả là sự thật, vậy là hy vọng của hắn vẫn còn đó!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Thứ nhất, hắn đã hiểu rõ căn nguyên sự việc; thứ hai, hắn đã đoạn tuyệt quan hệ với Ngũ gia, trở thành một người tự do; điểm mấu chốt cuối cùng là, bản thân hắn thích Tường nha đầu!

Hắn dám cam đoan, nếu ngay lúc này hắn tự mình tiến cử, e rằng Lê Giang thúc cùng Quan thẩm sẽ có hơn nửa phần đồng ý. Có điều, hắn không thích mạo hiểm trong chuyện này, mấu chốt vẫn là Tường nha đầu có thực sự ưng thuận hắn hay không. Nàng hôm nay đã công khai tuyên bố chuyện này, hiển nhiên trong thời gian ngắn, nàng sẽ không tính đến chuyện kết duyên, mà chỉ một lòng một dạ muốn gây dựng sự nghiệp tại Cửu Phúc Lầu.

Hiểu rõ điều này, bản thân hắn cũng nên nỗ lực cố gắng mới được, bằng không đến lúc đó, gia tư của hắn e rằng còn chẳng bằng "của hồi môn" của nàng.

Ngũ Thừa Phong nghĩ một hồi, lại vui tới mức không nhịn được mà bật cười.

Tiêu đầu Sài ngồi một bên đã nhìn thấu hết thảy tâm tư của hắn, đoạn lại liếc sang tên đồ đệ không chịu phấn đấu của mình, chỉ biết lắc đầu, tiếp tục cúi đầu thưởng thức miếng móng giò to tướng.

Ôi chao, tay nghề của Tường nha đầu này thật tuyệt hảo. Nàng hầm miếng móng giò này khéo tới mức lớp da bên ngoài chỉ cần vào miệng là tan chảy, nước sốt thơm nồng, béo ngậy nhưng không hề ngấy. Đáng tiếc là ai cũng gắp món này, khiến hắn chỉ kịp thưởng thức được một nửa.

Tuy nhiên!

Nếu chuyện của đồ đệ và nha đầu này thành, chẳng phải hắn sẽ nghiễm nhiên trở thành sư phụ của Tường nha đầu sao… Đến lúc đó, hắn chẳng phải có thể dễ dàng thưởng thức món móng giò này ư, hắc hắc ~

Sau nửa canh giờ, khách khứa tới dự tiệc cũng lần lượt cáo từ. Tiêu đầu Sài mang theo chân giò trong tay rời khỏi tiệm ăn, tìm kiếm một nơi kín đáo, thích hợp để tiện bề theo dõi.

Trong phòng bếp lúc này chỉ còn lại ba người đồ đệ, Lê Tường căn bản còn chưa kịp làm gì đã bị đại ca tóm gọn, lôi thẳng đến cửa hàng.