Xuyên Về Làm Cô Nương Bất Khả Chiến Bại

Chương 397



Nhân lúc mấy người biểu tỷ đang lóc thịt cá, Lê Tường rửa sạch hai cái dạ dày heo, cắt thành sợi mảnh, lại ném hai nắm hạt sen vào, từ từ hầm lấy nước.

Phần nước dùng lẩu sẽ có hai loại: cay và không cay. Nước hầm dạ dày heo này sẽ được dùng làm nước lèo không cay, nếu nồi nước dùng ở giữa hết thì có thể thêm vào.

“Biểu muội, thịt cá đã lóc sạch sẽ rồi. Muội xem, chậu này có đủ dùng không?”

Lê Tường nhìn một cái rồi gật đầu, chỉ cần làm đủ một, hai bàn là dư dả.

“Biểu tỷ, hành gừng tỏi...”

“Hai người Đào Tử đã đi thái rồi.”

Ba người bọn họ biết rất rõ thói quen nấu ăn của biểu muội. Bởi vậy, vừa làm xong việc trong tay, các nàng đã bắt đầu chuẩn bị gia vị hành gừng tỏi. Đào Tử đang thái, Hạnh Tử đang rửa sạch ở bên ngoài, hai tỷ muội phối hợp với nhau cực kỳ ăn ý.

Lê Tường nhìn cảnh tượng này, trong lòng vô cùng hân hoan. Nàng đón lấy chậu trên tay biểu tỷ, xoay người đi tìm năm quả trứng gà, lọc lấy lòng trắng rồi thêm chút muối tinh vào. Vì muốn làm cá viên, nàng không thêm các loại gia vị lợn cợn như hành gừng, tránh làm ảnh hưởng đến khẩu vị.

Sau khi Đào Tử thái xong hành gừng, Lê Tường lại lấy thêm một ít, băm nhuyễn hơn nữa, rồi cho thêm chút nước vào. Lát nữa dùng nước cốt hành gừng này hòa vào phần thịt cá đã xay nhuyễn là vừa vặn.

“Sư phụ, người xem… Thứ này đã thành chất cá nhuyễn mịn rồi, làm sao có thể vo thành viên được nữa?”

“Để sư phụ làm phép cho ngươi xem.”

Lê Tường cười cười. Nàng lại mang ra bình gốm đựng bột khoai sọ nàng mới chế ra. Khoai sọ, tương tự như củ sen, đều là nguyên liệu nấu ăn chứa hàm lượng tinh bột cực cao. Trước kia nàng không hề nhớ đến điều này, sau này mới bắt đầu chuyển sang dùng khoai sọ để chế biến tinh bột.

Củ sen đắt hơn khoai sọ rất nhiều, nếu dùng nó để làm tinh bột thì chẳng mấy lời lãi.

Nàng lấy một ít tinh bột, xối thêm chút nước lên tay làm ẩm chúng. Không thể trực tiếp cho tinh bột khô vào khối cá nhuyễn, ngay cả khi chất cá kia đã được thêm rất nhiều nước.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Nếu cứ thế cho tinh bột khô vào, chúng sẽ chỉ thấm ướt được lớp ngoài, còn bên trong vẫn khô nguyên như cũ, khiến khi làm thành viên cá, bên trong sẽ đầy những cục bột cứng.

Quả nhiên, Đào Tử thấy sư phụ mình dùng tay vò nát nắm tinh bột đã được làm ẩm một nửa rồi mới thả chúng vào khối cá nhuyễn. Sau đó, Lê Tường chỉ khuấy trộn bảy tám lượt, đã cảm nhận được chất cá nhuyễn trong chậu dần dần chuyển sang dạng đặc sệt.

“Thật là lợi hại. Sư phụ, chẳng phải tinh bột này chỉ sau khi đun nóng mới hóa thành hồ dẻo sao? Vì sao không cần qua lửa vẫn có thể làm được?”

“Bởi vì nó sẽ hút nước nha.”

Lê Tường cười trêu đồ đệ, sau đó dặn nàng ấy đi mang hai chiếc nồi, mỗi chiếc đựng nửa phần nước lạnh tới đây.

Ở sân sau này có một giếng nước, vô cùng tiện dụng, không cần phải chạy đi thật xa xếp hàng gánh nước như bên cửa hàng kia nữa.

“Sư phụ cần nhóm lửa không?”

“Chưa cần nhóm lửa vội, chờ ta vo viên cá xong thả vào trong này rồi hãy nhóm.”

Làm cá viên cần phải thả vào nước lạnh, nếu cho chúng vào nước sôi ngay lập tức, từng viên cá này sẽ dễ dàng tan rã.

Lê Tường tay chân lanh lẹ, một tay bóp nhẹ, một tay cầm chiếc muỗng nhúng nước lạnh múc viên cá thả vào trong nồi.

Một chậu cá nhuyễn làm đầy hai nồi, nàng vừa vo viên xong xuôi đã kêu Hạnh Tử nhóm lửa. Chỉ cần đun sôi rồi vớt cá viên ra để nguội là được.

Làm xong cá viên, Lê Tường lại vội vã đi chiên thịt. Khi nàng hoàn tất việc chuẩn bị ở khu vực này, A Bố cũng vừa rửa sạch rau củ.

Hôm nay tửu lâu có khoảng hai mươi thực khách, chia nhỏ ra thành bốn, năm bàn tiệc.

Lê Tường và biểu tỷ cùng nhau bày biện các phần đồ ăn đã chuẩn bị xong lên bàn. Trong đó, có ba, bốn bàn cần phải đặt các loại rau xanh tươi mát.