Xuyên Về Làm Cô Nương Bất Khả Chiến Bại

Chương 494



“Tóm lại, ngươi cứ đi chuẩn bị vài món đồ chơi nho nhỏ mà đám phu nhân tiểu thư thích là được.”

“Vài món đồ chơi nho nhỏ…”

Trong nháy mắt, Chưởng quầy Hà đã nghĩ tới mấy thứ trang sức xiêm y hắn từng mua cho nhị phu nhân, tam phu nhân.

Thế nhưng nói đi cũng phải nói lại, bây giờ Chủ nhân vẫn còn nhàn hạ thoải mái nghĩ tới mấy chuyện này, chắc chắn câu chuyện đằng sau cũng không quá nghiêm trọng.

Nghĩ tới đây, hắn cũng cảm thấy an tâm hơn rồi.

Thời lão gia bên kia đang nghĩ nên hòa giải kiểu gì, Lê gia bên này lại chẳng cần quan tâm tới phản ứng của bọn họ.

Lúc này trời đã gần về chiều, Lê Tường đang ở phòng bếp chuẩn bị cơm chiều cho Đại tẩu và những người khác.

Kim Thư vừa xuống dưới nói một tiếng, vị tỷ tỷ họ Liên kia cũng không kiêng kỵ món ngọt, chua hay cay, nàng ấy chỉ không ăn được rau thơm mà thôi, những thứ khác đều có thể.

Chưa nói tới có rất nhiều món không cần bỏ thêm rau thơm, kể cả khi có, bỏ bớt chút rau thơm cũng không ảnh hưởng gì nhiều.

Lại nói, với những người không ăn được rau thơm, mùi vị của nó thật sự khiến người ta hơi khó chịu.

“Sư phụ, bún thịt hấp được rồi, ta mang lên trên nhé?”

Lê Tường nhìn thoáng qua, gật gật đầu nói: “Chờ chút nữa đi, ta nấu xong món này rồi cùng mang lên luôn thể, món xào này rất nhanh là xong rồi.”

“Sư phụ, người muốn gói hoành thánh cá ư?”

Đào Tử nhìn non nửa chậu cá đã được nghiền nhuyễn kia mà vô cùng kinh ngạc.

“Không phải, ta đang định làm bánh cá. Hiện giờ, với các ngươi, cách làm món này quá phức tạp, không cần phải học đâu. Cứ học thật tốt những món các ngươi đang cầm trên tay là được rồi.”

Lê Tường cho gia vị vào hơn phân nửa chén nhân thịt kia rồi trộn đều lên, trộn cơ hồ không thể phân biệt được thịt heo và thịt cá, nàng mới đưa chúng trở lại vào chậu, lại bôi bên ngoài một tầng lòng đỏ trứng đã đ.á.n.h tan.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Làm như vậy, sau khi hấp chín, bên ngoài bánh cá sẽ có một tầng màu vàng đáng yêu, nhìn vô cùng đẹp mắt.

Hấp chừng mười lăm phút sau mới lấy ra để nguội rồi trực tiếp cắt thành từng miếng nhỏ cỡ đầu ngón tay.

Lúc này món bánh cá cũng hoàn thành được phân nửa quy trình rồi, gắp lên không còn lo bị vỡ nữa, nhìn khá là mềm mại, đàn hồi.

Thế nhưng mùi vị của nó vẫn chưa được thơm mấy, chỉ có chút mùi hương thịt cá và gia vị mà thôi.

Lê Tường đi lấy một chút hoa cúc và rong biển sợi khô rồi trực tiếp ngâm nước nóng cho chúng nở bung ra.

Nàng trực tiếp rải chúng nó vào đáy khay, sau đó xếp từng miếng bánh cá lên trên, lại rưới thêm một lượt canh gà, cuối cùng là cho lên bếp, một lần nữa hấp thêm khoảng thời gian bằng một chén trà nhỏ.

Tới khi mở nắp lên, hương vị thịt cá đã được trộn lẫn với hương hoa cúc, vừa ngửi, vị giác như được đ.á.n.h thức, cực kỳ kích thích cảm giác thèm ăn.

“Được rồi, để ta mang đồ ăn lên đi. Đào Tử, mấy người các ngươi lại xào thêm ba món đồ ăn nóng mang lên là được.”

Hôm nay trong phủ có khách quý, dẫu tửu lầu sắp đóng cửa cũng cần nhanh chóng chuẩn bị xong bữa tối đãi khách, sau đó mới tới lượt người nhà.

Lê Tường bưng ba món ăn, trong đó có hai món hấp và một bát canh, tiến lên lầu ba trước.

Lúc này, hai vị biểu tỷ muội Kim Vân Châu đã tâm sự xong chuyện cần nói, trên bàn cũng đã được dọn dẹp sạch sẽ.

Thấy Lê Tường mang thức ăn lên lại có ý định xuống ngay, Kim Vân Châu lập tức giữ nàng lại, muốn nàng lưu lại tiếp đãi khách nhân.

“A Tường muội muội, muội hãy an tọa cùng chúng ta dùng bữa. Muội xem, nhiều món ngon như vậy, ta lại chẳng biết rõ món nào, chi bằng muội lưu lại giới thiệu cho biểu tỷ và ta chút ít.”

Lần này, Liên Nghi Lan quả thật được khai mở nhãn giới.

Tuy trước đó nàng có nghe biểu muội mình hết lời khen ngợi tay nghề cô em dâu này lợi hại, nhưng đến khi nàng tận mắt chiêm ngưỡng những món chiêu đãi mình, vẫn kinh ngạc đến nỗi phải giật mình.