Ba năm sau.
Dù Tổng tiêu đầu của tiêu cục vẫn luôn lưu giữ chức vị, nhưng Ngũ Thừa Phong đã quyết tâm từ bỏ công việc này.
Đó là bởi từ lâu trước kia, hắn đã hứa với Tương nha đầu, rằng trước khi thành gia lập thất nhất định phải từ bỏ công việc gian khổ này.
Dù sao làm tiêu sư vào Nam ra Bắc, mỗi chuyến đi đều kéo dài vài tháng trời, không chỉ khiến hắn phải xa cách người thương, mà còn khiến hắn luôn lo âu thấp thỏm.
Nửa năm trước, sư phụ hắn không may bị thương, đã lui về quy ẩn. Còn chuyện của hắn, trong vòng nửa năm này cũng đã sắp xếp ổn thỏa, chỉ chờ đội tiêu sư mới được huấn luyện thành thục là có thể rời đi.
Sau ba năm, Tương nha đầu đã sắp tròn mười chín tuổi. Mấy ngày trước, Đại Giang thúc vốn luôn muốn kéo dài hôn sự, đột nhiên lại bóng gió ám chỉ hắn vài câu, thái độ khó được một lần nhẹ nhàng, hòa nhã.
Cơ hội tốt nhất để thành hôn đã ở ngay trước mắt, nếu hắn còn chần chừ không nắm lấy, e rằng chẳng biết sẽ phải chờ đợi bao lâu nữa.
Bởi vậy lần này, Ngũ Thừa Phong tỏ ra cực kỳ dứt khoát trong chuyện tiêu cục.
Ngày hôm trước vừa báo cáo xong xuôi, ngày hôm sau hắn lập tức mang theo một đống lớn hành lý, đến thẳng tửu lâu, báo tin vui này cho Lê gia.
Hiện giờ Lê Ký Tửu Lâu đã được chuyển đến vị trí đắc địa ở trung tâm thành, diện tích còn rộng lớn hơn gấp đôi so với trước kia.
Ba năm qua, việc kinh doanh của tửu lâu luôn trong trạng thái cực kỳ phát đạt, chưa bàn tới quy tắc mỗi tháng đều cho ra món ăn mới, chỉ riêng những món ngon tuyệt phẩm trứ danh cũng đã khiến những tửu lâu khác không thể nào sánh bằng.
Những tửu lâu khác dù ghen tỵ đến đỏ mắt cũng đành mặc, về cơ bản, không một nơi nào còn dám có hành động quá trắng trợn nữa. Ngược lại, bọn họ chỉ có thể âm thầm dụ dỗ các đầu bếp, thậm chí còn lén lút trèo tường đột nhập vào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Đáng tiếc, tất cả mọi người trong nhà bếp đều trung thành tuyệt đối, lại thêm Lê Tường trả thù lao rất hậu hĩnh, nên không một ai bị mua chuộc.
Về chuyện lén lút đột nhập lại càng không cần phải nói. Trên tường Lê Ký, người ta gắn hàng đống lớn vỏ hàu cứng không biết lấy từ nơi nào, chỉ biết những thứ này vừa nhọn vừa sắc, đ.â.m vào đau thấu xương.
Cứ thế, vài năm yên ổn trôi qua, ngoại trừ vài món ăn đơn giản dễ nấu, các tửu lâu khác cũng chẳng học được dù chỉ là một món trong số những món ăn chủ lực của Lê Ký. Kể cả khi bọn họ đặt tên giống y hệt, nhưng hương vị làm ra lại kém xa một trời một vực, chỉ có thể cam chịu để người đời chế giễu.
Khoảng hai năm trước, Lê Ký Tửu Lâu đã đ.á.n.h bại tất cả các tửu lầu trong thành, đạt được danh hiệu đệ nhất tửu lầu, danh tiếng lẫy lừng tới mức những thành xung quanh cũng biết tới.
Những thương khách đã đi đến An Lăng Thành mà còn thời gian nán lại, nhất định sẽ ghé Lê Ký Tửu Lâu nếm thử hương vị độc đáo.
Kể cả khi không tới được Lê Ký ở trung tâm thành thưởng thức, bọn họ cũng sẽ đến chi nhánh Lê Ký ngoại thành dùng bữa.
Lê Tường dạy dỗ đồ đệ của mình đúng theo nguyên tắc có gì truyền nấy, dốc hết tâm huyết. Đám đồ đệ nhỏ tuổi của nàng cũng không chịu thua kém, hiện giờ ở ngoại thành đã mở thêm hai chi nhánh, và trong phòng bếp đều được Quan Thúy Nhi cùng Yến Túc làm bếp trưởng.
Tửu lầu ngày càng mở rộng nhưng Lê Tường lại không quá bận rộn như trước nữa.
Hiện tại nếu có ý định mở thêm chi nhánh mới, nàng sẽ giao cho đám đồ đệ của mình xử lý. Còn nàng, đương nhiên là thi thoảng sẽ chỉ dạy một chút, hoặc là xem xét thành quả của nhóm tiểu đồ tôn như thế nào, tự nhiên sẽ là thoải mái hơn rất nhiều.
Lúc này, nàng đang ở một mình trong phòng bếp, dày công nghiên cứu muốn làm một món ăn mới. Ngay lúc chuẩn bị bỏ ớt vào xào, chợt nghe thấy ở bên ngoài có tiếng A Thất gọi nàng.
"Chủ nhân! Ngũ đại ca đến rồi!"
Tay Lê Tường khẽ run, nửa bình ớt khô đã đổ thẳng vào chảo. Một làn khói cay xè lập tức bốc lên, không chỉ nàng mà cả tiểu nha đầu nhóm lửa cũng cay rát, nước mắt chảy ròng ròng, phải nhanh chóng chạy ra ngoài tránh né.