Xuyên Về Thập Niên 70, Thành Nữ Pháo Hôi Làm Giàu Nuôi Cả Gia Đình

Chương 469



Cô ta hơi tự hào lấy đồ ra cho hai người xem.

Quả nhiên, câu tiếp theo của cô ta là.

“Tôi vẫn luôn dùng loại này.”

“Còn mấy hộp kia là gì vậy? Có thể lấy xuống xem hết được không?”

Tần Trúc Tây mở ra ngửi thử mùi, cũng được nhưng cô lại để ý đến mấy hộp khác.

“Xem đi ạ, đây là dầu sò, đây là...”

Cô gái rất dễ gần, chỉ liếc nhìn Hứa Đình Tri bên cạnh Tần Trúc Tây một cái rồi ngoan ngoãn thu hồi ánh mắt, lấy đồ từ trên quầy xuống.

Trên quầy này bày chỉnh tề đến mấy hộp khác nhau, mỗi loại đều có bốn năm hộp, không thấy hộp nào được bán nhiều nhất.

“Loại dầu sò này tương đối rẻ, hợp tác xã cung ứng cũng có bán nhưng loại kem bông tuyết này chỉ có cửa hàng bách hóa mới có bán. Ngửi đã thấy thơm, hộp cũng đẹp, bôi lên cũng rất tốt, chỉ là có hơi đắt.”

Cô ta thành thật giới thiệu, rồi lại liếc nhìn hai người.

Ước chừng là coi hai người là người mới đi xem mắt, người mới đi xem mắt thường có khâu ra ngoài dạo phố này, chủ yếu là để đàn ông thể hiện năng lực tài chính, còn phụ nữ thể hiện sự e thẹn.

Nhìn vẻ bình tĩnh của Hứa Đình Tri, ước chừng là mang theo không ít tiền, nếu không thì Tần Trúc Tây cũng không thể xem nhiều đồ như vậy, còn có vẻ như muốn mua hết.

Đây là hoạt động tâm lý của cô nhân viên bán hàng.

Trên thực tế, Tần Trúc Tây thực sự định mua cả bốn loại này về, để thím Kim thử xem loại nào dùng tốt hơn, đợi thím ấy dùng quen rồi, sau này chỉ mua loại đó.

“Vậy cho tôi mỗi loại...”

Tần Trúc Tây chỉ mở ra ngửi thử một cái, liền lập tức đưa ra quyết định nhưng chỉ mới mở lời đã bị người khác cắt ngang.

“Những loại kem này, mỗi loại cho tôi mười hộp.”

Một thanh niên có vẻ mặt ngạo mạn đi vào, hắn ta rõ ràng quen với quầy hàng này, từ xa đã ra lệnh.

“Vâng? Mười hộp? Tôi xem nào, hình như không có nhiều như vậy.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Cô nhân viên bán hàng nhìn lên quầy hàng, rồi lại cúi xuống, lục lọi ở quầy hàng bên dưới, một lát sau, cô ta đứng thẳng dậy.

“Xin lỗi, dầu sò có mười hộp nhưng kem bông tuyết và Bách Điểu Linh chỉ còn sáu bảy hộp.”

Cô ta cười xin lỗi với người đàn ông trẻ tuổi.

“Tôi muốn mỗi loại hai hộp, làm phiền lấy giúp tôi, cảm ơn.”

Tần Trúc Tây lễ phép nói với cô gái, không quan tâm đến phản ứng của người đàn ông kia.

“Được, có ngay đây.”

Cô gái nhiệt tình gật đầu, lập tức lấy đồ cho Tần Trúc Tây.

“Đợi đã, không phải là không đủ sao, sao còn lấy cho cô ta? Tôi muốn tất cả những thứ này, lấy cho tôi.”

Người đàn ông không vui ngắt lời, tay còn đập mạnh xuống quầy hàng.

“Nhưng mà, cô ấy đến trước...”

Cô gái yếu ớt phản bác.

“Đúng vậy, tôi đến trước, trước khi anh nói, tôi đã nói rồi.”

“Là anh đã cắt ngang lời tôi.”

Tần Trúc Tây bình tĩnh nói.

“Ồ? Tôi cắt ngang lời cô? Vậy thì chứng tỏ cô chưa nói xong? Đã là tôi nói trước thì phải thuộc về tôi!”

Người đàn ông bá đạo nói, tuy lời nói là với Tần Trúc Tây nhưng lại khinh thường liếc nhìn Hứa Đình Tri.

TBC

Có vẻ như cố tình muốn đối đầu với Hứa Đình Tri, hắn ta có vấn đề gì không?

Người này chắc chắn có vấn đề!

Tần Trúc Tây tự kết luận trong lòng.

“Được, anh xấu anh có lý, anh nói đúng, anh nói trước, anh nói trước thì thuộc về anh, tôi nhìn trước thì thuộc về tôi. Những thứ trên bàn này đều là tôi bảo người ta lấy xuống, những thứ này thuộc về tôi không quá đáng chứ?”


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com