Xuyên Về Thập Niên 70, Thành Nữ Pháo Hôi Làm Giàu Nuôi Cả Gia Đình

Chương 473



Tần Trúc Tây nói một cách hời hợt nhưng sự tự tin thì vô đối.

Bà thím rất thích sự tự tin này của cô, còn có cả dáng vẻ thảnh thơi khi để đàn ông chi tiền cho mình!

“Không có, con gái tôi cũng đã kết hôn rồi, chỉ là đối tượng của nó quá keo kiệt, cũng không đối xử tốt với con gái tôi lắm, tôi chỉ muốn hỏi một chút, cô làm thế nào để đối tượng của cô nghe lời và hào phóng như vậy.”

Bà thím khao khát kiến thức hỏi.

Bà ta sống lâu như vậy mà vẫn chưa nắm được kỹ năng này, bây giờ gặp được thì chắc chắn phải học hỏi một chút!

Bà ta đã gặp rất nhiều đàn ông, cũng không phải chưa từng thấy người đàn ông nào sẵn sàng chi tiền cho phụ nữ nhưng không ai hào phóng như vậy. Hoặc là không muốn chi tiền, hoặc là phụ nữ phải cầu xin mãi mới được.

Cũng có người sẵn sàng nhưng mà, ngoại hình thì quá xấu xí, phụ nữ như một bông hoa cắm trên đống phân.

Giống như hai người trước mặt này, cả hai đều đẹp trai, đàn ông còn chi tiền hào phóng như vậy thì không có! Hơn nữa, chỉ riêng trạng thái tự tin ngút trời của cô gái trước mặt này, bà ta đã cảm thấy trình độ của cô rất cao!

Hỏi thăm một chút thì không sao, về nhà cũng truyền đạt cho con gái mình hai chiêu.

“Ồ ~ hóa ra bà muốn hỏi tôi điều này à!”

Tần Trúc Tây kéo dài giọng, cười một cách khó hiểu.

Cử chỉ này của cô kết hợp với khuôn mặt này, càng trở nên bí ẩn khó lường, bà thím liên tục gật đầu.

“Đúng vậy đúng vậy, chính là muốn hỏi cô điều này, này, cô gái, cô ngồi vào ghế của tôi đi, chúng ta nói chuyện tử tế nào! Hay là trước tiên cô để vị hôn phu của cô đi dạo ở nơi khác?”

“Cô yên tâm, tôi cũng không bạc đãi con đâu, cái này…”

“Cái mạch nha này, tôi sẽ lén giảm giá cho cô nhé? Giảm cho cô năm hào!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

TBC

Bà thím ân cần đẩy Tần Trúc Tây vào trong quầy hàng, còn rót nước cho cô, còn chủ động giảm giá cho cô, đãi ngộ này thật không tệ, chỉ thiếu mỗi việc xoa bóp chân cho Tần Trúc Tây.

Hứa Đình Tri nhướng đôi mày đẹp, đây là tình huống gì?

Vợ anh lừa người ta như vậy sao? Không phải chỉ lén nói hai câu thôi sao?

“Chỉ năm hào thôi sao?”

Tần Trúc Tây ngước mắt lên, cười tủm tỉm nhìn bà ta.

“Thế, một đồng thì sao? Nhiều hơn nữa thì không được rồi! Tôi phải bù lại tiền chênh lệch, cô gái à, tôi nào có nhiều tiền như vậy!”

“Cô gái ngoan, cô thông cảm cho tôi đi, nói cho tôi biết được không? Nếu không thì sau này có đồ gì tốt tôi đều giữ lại cho cô, cô dẫn vị hôn phu của cô đến, để anh ta mua cho cô, được không?”

Lúc này thái độ của bà thím rất thấp.

Dù sao thì nói lời hay thì được nhưng không được tiêu tiền! Còn chưa biết học được kỹ thuật này có tác dụng không, không thể cứ thế mà tiêu tiền.

Bà thím không bao giờ làm những việc kinh doanh lỗ vốn.

“Tôi không cần anh ấy mua, tôi tự mua cũng được, ai nói con gái nhất định phải dựa vào đàn ông nuôi?”

Tần Trúc Tây cố ý nói.

Bà thím sắp bị cô làm cho tức c.h.ế.t rồi.

“Nuôi không nuôi cái gì, không phải là một nhà rồi sao, còn nói hai nhà làm gì, cô không biết gặp phải loại đàn ông keo kiệt, cuộc sống sẽ tệ đến mức nào, một chút muối cũng phải tính toán với cô!”

Bà thím nhớ đến cuộc sống tồi tệ của con gái mình mà muốn khóc ròng.

Con gái bà ta cũng có công việc, làm công nhân trong nhà máy, lương tháng cũng không ít, dù sao trước khi kết hôn không chỉ có thể tự nuôi sống bản thân mà còn có thể trợ cấp thêm cho gia đình.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com