Tần Trúc Tây lắc đầu, bây giờ cô cũng không biết chuyện gì xảy ra nhưng Hứa Văn Diệp rõ ràng là có vấn đề.
Nếu cậu ta nhất thời không chịu nổi cám dỗ, đã phát sinh quan hệ với cô gái nào đó thì mọi chuyện sẽ trở nên khó khăn.
Đây không phải là trực tiếp đưa cán d.a.o cho người ta nắm sao?
“Nói đi, gần đây đã gặp những ai.”
Hứa Đình Tri đưa người ra ngoài, nhàn nhạt nói, ánh mắt như có thể nhìn thấu lòng người.
Hứa Văn Diệp không ngờ anh trai mình lại nhạy cảm như vậy nhưng cậu ta thực sự không dám thừa nhận, chỉ đành ấp úng phủ nhận.
“Không, không có mà, anh ơi, anh đang thẩm vấn phạm nhân sao, em đã nói là không có rồi!”
Cậu ta nói xong, lại có chút tức giận, cảm thấy anh trai mình quản thật rộng, chuyện gì cũng phải gõ đầu cậu ta, anh cũng không phải là cha cậu ta.
Đàn ông hiểu đàn ông nhất, nếu không có chuyện gì, căn bản sẽ không tức giận, bình thường Hứa Văn Diệp rất tin tưởng và dựa dẫm vào anh trai mình, căn bản sẽ không tức giận với anh trai.
Một năm nay cậu ta đã có chút trưởng thành, tính cách cũng điềm đạm hơn rất nhiều, anh trai tưởng có thể yên tâm rồi, không ngờ hướng phát triển của cậu ta lại đột nhiên rẽ ngang, điều này khiến Hứa Đình Tri cảm thấy phiền phức.
“Em nói dối, em chột dạ, em không dám nhìn anh.”
“Bây giờ, em nhìn vào mắt anh nói cho anh biết, em đã dây dưa với cô gái nào, hai người đã phát triển đến mức nào.”
Hứa Đình Tri lạnh lùng nhìn cậu ta.
Ban đầu định nói chuyện tử tế với cậu ta, không ngờ Hứa Văn Diệp lại không hợp tác chút nào.
“Anh đừng hỏi nữa, thực sự không có.”
TBC
Hứa Văn Diệp bỏ chạy mất, căn bản không dám nhìn vào mắt Hứa Đình Tri.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Một ngày nghỉ vui vẻ, lại bị vẻ mặt rõ ràng là có chuyện của Hứa Văn Diệp làm hỏng, Hứa Đình Tri mặt mày ủ rũ, tâm trạng rất khó chịu.
Đột nhiên, anh nghĩ đến Tần Trúc Nam.
“Tiểu Nam, em thường xuyên chơi với nó, em có biết nó thân thiết với cô gái nào không?”
Hứa Đình Tri hỏi, Tần Trúc Tây cũng nhìn về phía Tần Trúc Nam.
“Em suy nghĩ kỹ xem, xem có manh mối gì không.”
“Không có, lúc chúng em chơi với nhau, đều không thấy anh Văn Diệp gặp gỡ cô gái nào, càng đừng nói đến thân thiết.”
Tần Trúc Nam cẩn thận nhớ lại một chút, sau đó khẳng định nói.
“Anh nhớ em có một người bạn cũng ở thôn Trần Gia Loan.”
“Vâng vâng vâng, đúng rồi, em với bạn ấy rất thân.”
Nếu không phải vì thế, cậu cũng sẽ không thường xuyên chơi với Hứa Văn Diệp, chủ yếu là có thể đến đó tìm bạn, còn có thể tìm cậu ta.
Ba chàng trai to lớn chơi với nhau.
“Anh phải chăm sóc chị em, không đi được, hơn nữa nếu anh đi, nó sẽ cảnh giác cao, em đến nói với bạn em xem, có thể nhờ bạn em chú ý đến Hứa Văn Diệp nhiều hơn không.”
“Thôi bỏ đi, bạn em cũng đang đi học, không tiện. Vậy như này, em hỏi bạn em xem, trong đội của họ có bà thím nào miệng kín tiếng không, em bảo bạn em đưa người đó đến.”
“Anh bảo bà thím đó đi theo dõi, đến lúc đó anh sẽ trả công, tiền hoặc đồ ăn gì cũng được.”
Hứa Đình Tri rất muốn làm rõ chuyện này, nếu không anh sợ Hứa Văn Diệp sẽ gây ra chuyện lớn hơn.
“Được, em đi ngay.”
Tần Trúc Nam vội vã đạp xe đi mất.
Người bạn đó của cậu tên là Quan Bân, là bạn thân nhất của cậu, hai người còn ở cùng một ký túc xá, nghỉ lễ cũng rủ nhau đi chơi, thường xuyên tụ tập với nhau.