- Cô ta về rồi không phải sao? Tôi trả tự do cho anh về với cô ta.
Khóe môi hắn khẽ vén lên khinh bỉ, ánh mắt như có một tầng sương bao phủ.
- Cô nghĩ mình có thể nắm được tự do của tôi sao? Tôi đã nói khi nào tôi chơi chán cô thì cô sẽ được tự do.
Cảnh Nghi hét lên.
- Anh còn muốn sao nữa, không phải anh đã chán tôi rồi sao? Anh vì cái gì mà biến tôi thành nô lệ như vậy hả? Bàn tay hắn càng bóp chặt cằm cô đến méo mó, đau đến mức nước mắt muốn trào ra nhưng cô không muốn khóc trước mặt hắn.
Hắn không xứng đáng để cô rơi nước mắt.
- Li hôn sao? Người nói ra phải là tôi chứ không phải là cô.
Nói rồi, hắn hung hăng hôn lên môi cô.
Cảnh Nghi cố sức vẫy, không chịu mở miệng.
Hắn cắn lên khóe miệng bắt cô phải mở ra để cho hắn được tự do hôn.
Cô điên cuồng muốn cắn vào lưỡi hắn nhưng làm sao hắn cho cô thỏa mãn được.
Cứ mỗi lần cô làm hắn điên lên thì hắn chẳng bao giờ nhẹ nhàng.
Chiếc váy ngủ bị kéo lên đến đỉnh đầu, giữ kẹp tay cô lại.
Cả thân thể tr ần trụi hiện ra trước mắt, hắn hung hăng vùi đầu trên ngực cô vừa hôn vừa cắn mặc cho cô ra sức đẩy.
Sức lực của cô gần như cạn kiệt, cô mặc kệ hắn làm gì thì làm.
Dù cô có chống đối thì cũng chẳng làm hắn ngừng lại.
Cả người bị nghiền nát đến méo mó.
Hắn thô lỗ đi vào, Cảnh Nghi thấy cả người như bị xé toạc, đau đớn đến phát tiết.
Cô muốn với tay lấy cái đèn kia đập vào hắn nhưng rồi bàn tay lại khựng lại.
Cô sẽ chẳng thoát được hắn trừ khi cô dám giết người.
- Em xem, chỉ có cơ thể của em mới làm tôi thỏa mãn thế này.
Càng phản đối, thân dưới của cô càng bóp chặt lại khiến hắn thở dốc, mỗi lúc lại càng cuồng bạo hơn trong cơ thể cô.
Hắn như vậy nhưng với cô một chút cảm giác cũng không có, cả người chỉ toàn đau đớn đến thịt nát xương tan.
Hắn nhìn cô phản đối lại càng khó chịu, hận không thể xé nát cơ thể cô dưới thân mình.
Chẳng lẽ, ở bên hắn cô khó chịu đến thế, không làm khó hắn không được sao? Cô muốn gì hắn đều cho nhưng sao cô lại không biết điều mà luôn bày ra vẻ mặt bất cần.
Hắn giữ lấy mặt cô mà hôn cuồng nhiệt không cho cô được phép quay đi.
Cả người nóng như nung trong lò lửa.
Hắn cũng không biết, vì sao với cô, hắn lại trở nên cuồng dại, si mê đến như vậy? Cảnh Nghi chẳng còn sức mà cãi, cô nằm sấp trên giường, toàn thân run rẩy.
Hắn tiếp tục mặc quần áo, trước khi đi còn ném lại câu nói.
- Muốn li hôn sao? Đến nghĩ thôi em cũng đừng có mơ.
Cô nghe tiếng động cơ xe lại xa dần, hắn đã rời khỏi nhà.
Lúc này, cả người mới run lên không ngừng.
Cô đã từng nghĩ cô và hắn sẽ có quan hệ tốt hơn, đã có thể cùng nhau sống nhưng chỉ là ảo tưởng thôi.
Khi tim vừa lên nhịp thì lại bị hắn moi ra, chà đạp đến thương tích đầy mình.
Cô muốn li hôn...làm sao để hắn chịu li hôn đây? ➡️????????????.