Cô ta muốn tiếp tục quấn lấy, nhưng vì trông thấy đôi mắt hắn kiên quyết nên không dám nhiều lời, dù không cam lòng mà vẫn phải buông tay ra Cảnh Nghi lấy tay lau khô nước trên mặt.
So với những gì cô đang phải chịu thì nhục nhã hay đau đớn này có là gì? Trở về phòng thay đồ, Cảnh Nghi thấy trên cổ mình có dấu hôn đỏ thắm, tố cáo hành vi mờ ám của hắn.
Hai hàm răng vô thức mà cắn chặt vào nhau run lên cầm cập.
Về đến nhà đã hơn 11 giờ, cô uể oải như người bị rút sạch sức sống, co người ngồi trên ghế, ôm lấy hai chân, má áp lên gối.
Trong màn đêm yên tĩnh, mọi cố gắng hay sự mạnh mẽ trong con người dường như biến mất, thay vào đó là cảm giác mệt mỏi, chán chường với dòng thời gian, với mưu sinh và với biến cố của cuộc sống.
Điện trong nhà được bật sáng, Cảnh Nghi lau nhanh giọt nước mắt trên mặt, nhìn mẹ bối rối.
- Mẹ, con đã bảo mẹ ngủ sớm đừng đợi con rồi mà? Mẹ thở dài, đi vào bếp.
- Con về muộn, mẹ lo chưa ăn gì nên đợi chuẩn bị đồ ăn cho con.
Cô mỉm cười ấm áp, lại bàn ăn ngồi xuống, chống hai tay lên cằm nhìn mẹ chờ đợi.
- Mẹ, hôm nay mẹ và chị đi khám thế nào? Bà mang cơm, canh đặt lên mặt bàn, khẽ thở dài.
- Mẹ thì chỉ cần uống thuốc đều, tránh kích động còn Cảnh Anh thì bác sĩ vẫn cho thuốc.
Chắc tương lai chị con sẽ đi lại được thôi.
- Dạ vâng ạ.
Hi vọng chị ấy sẽ đi được mà ra ngoài cho dễ chịu.
Mẹ Ân xoa đầu con gái.
- Mẹ xin lỗi vì đã để con vất vả rồi.
Nếu ba còn sống thì...! Cô nắm lấy tay mẹ, xoa xoa.
- Mẹ đừng lo, công việc của con đang rất tốt, cũng không vất vả lắm, tăng ca như này sẽ kiếm thêm được tiền.
- Con gầy quá rồi.
Mẹ mong Cảnh Anh đi lại được để con đỡ vất vả.
Cảnh Nghi cúi mặt xuống ăn cơm.
Trong lòng chua xót.
Nếu năm ấy, cô không đòi ba đưa hai chị em đi cùng sẽ không có tai nạn xảy ra.
Ba sẽ không mất, Cảnh Anh sẽ không bị liệt chân khiến mẹ suy sụp mà bị tai biến thì gia đình cô có lẽ vẫn hạnh phúc.
Bây giờ, chỉ có bản thân cô hoàn toàn khỏe mạnh nên dù có vất vả cũng không thấm gì so với sự mất mát của mọi người trong nhà.
Vừa đến công ty, Khả Minh đã kéo tay Cảnh Nghi với khuôn mặt vô cùng lo lắng.
- Cảnh Nghi, thiết kế của em xảy ra chuyện rồi.
Toàn bộ những nội thất được đưa về công trình đều bị lỗi kết cấu nên chủ thầu công trình đang muốn kiện công ty chúng ta.
➡️???????????? Bình luận like nhiệt tình tui ra chương đều nhá.
truyện bất ngờ lắm n kết HE.
Đọc bộ Yêu em hơn cả sinh mệnh là biết sau này a sủng vk lắm nha..