Cố Tư nheo mắt nhìn bảng hiệu khách sạn, sau đó lại nhìn xung quanh. Quả thực là một khách sạn với cảnh vật xung quanh rất tốt.
Cách khách sạn không xa là bờ biển, hiện tại trời vẫn còn sớm, bờ biển toàn người là người.
Cổ Tư xuống xe, có người xách giúp vali nhỏ của cô.
Tử Thư đặt cho Cố Tư một căn hộ, cửa sổ phòng ngủ vừa hay hướng ra biển.
Cổ Tư đi vào nhìn quanh một vòng sau đó mở cửa sổ ra, gió biển lập tức thổi vào. Giường ở bên cạnh cửa sổ, Cổ Tư ngồi bên giường nhìn ra ngoài.
Cô cố gắng để đầu óc mình thả lỏng, không nghĩ đến thái độ lạnh nhạt của Trì Uyên trên máy bay nữa.
Dù sao thì có thể sau này cũng không gặp lại nhau, nghĩ nhiều như vậy cũng chỉ tự chuốc ấm ức vào người.
Cổ Tư ngồi một lát thì có người đến gõ cửa.
Cô chậm rãi đi qua mở cửa.
Người đến là quản lý khách sạn, bảo rằng buổi tối có một bữa tiệc đốt lửa trại trên bãi biển nên mời Cổ Tư tham gia.
Cổ Tư cau mày, “Tiệc đốt lửa trại?” Quản lý cười nói: “Đúng vậy, cách một thời gian khách sạn chúng tôi sẽ tổ chức một lần, tất cả khách khứa đều có thể tham gia.
Cố Tư nghĩ ngợi rồi gật đầu: “Được thôi.” Trong tay quản lý xách một hộp quà, “Cô là khách VIP của khách sạn chúng tôi, đây là quà mà khách sạn chúng tôi đặc biệt chuẩn bị cho cô.
Cô yên tâm, khi mua những thứ này, khách sạn đã sắp xếp rất kỹ càng, đảm bảo không đụng hàng” Cổ Tư liếc nhìn rồi nhận lấy chiếc hộp.
Quản lý khách sạn kh lưng mỉm cười, sau đó xoay người đi.