Yêu Người Thầm Lặng

Chương 10



10

Lần nữa nghe tin về Mục Dã là vài ngày sau đó.

Hắn đã xuất viện, sốt liền ba ngày ba đêm.

Mạc Ngôn Hoan luôn túc trực bên cạnh, chăm sóc không rời nửa bước.

Sau khi tỉnh lại, hắn lập tức dẫn Mạc Ngôn Hoan đến gặp ông Mục, muốn ông đồng ý cho cô ta vào cửa.

Ông Mục tức giận vô cùng.

Cầm ngay cây gậy bên cạnh, quật thẳng xuống người anh ta.

Đọc truyện tại MonkeyD để ủng hộ người dịch An Phụng - 安凤.

Hắn cắn răng chịu đựng, không rên một tiếng, bị đánh hơn mười roi, suýt nữa thì ngất đi.

Vẫn là bà Mục đứng ra xin tha cho anh ta.

Bà ấy là một người phụ nữ rất hiền lành, dù Mục Dã là con riêng, nhưng chưa từng bạc đãi anh ta.

Thực sự làm được chuyện đối xử công bằng với cả hai con.

Là phụ nữ, tôi không hiểu nổi tại sao bà ấy có thể rộng lượng đến vậy.

Mục Hòa chỉ nhàn nhạt nói: “Bởi vì mẹ anh không yêu ông ấy.”

Tôi cụp mắt xuống.

Vì không yêu, nên vốn dĩ chẳng bận tâm, phải không?

Mạc Ngôn Hoan quỳ xuống đất, vừa khóc vừa nói cô ta đã mang thai.

Là con của Mục Dã.

Ông Mục ánh mắt lóe lên do dự, cuối cùng vẫn đồng ý cho cô ta vào cửa.

Tất nhiên, ông ấy biết rõ ân oán giữa tôi và Mạc Ngôn Hoan.

Để bù đắp cho tôi, ông ấy cho tôi mười phần trăm cổ phần.

Bà Mục mỉm cười nhàn nhạt, nhẹ nhàng vỗ lên tay tôi, tháng năm dường như chẳng để lại dấu vết nào trên người bà.

Vẫn xinh đẹp và ung dung như trước.

"Bảo không lấy thì uổng, cứ cầm đi."

Nghĩ lại cũng đúng, tôi không lấy sớm muộn gì cũng rơi vào tay Mục Dã.

Thế nên tôi không từ chối nữa.

Mạc Ngôn Hoan biết chuyện thì hận tôi thấu xương, không còn dáng vẻ bông hoa nhỏ yếu đuối như trước.

Ánh mắt cô ta nhìn tôi như thể muốn ăn tươi nuốt sống.

"Khương Lan, cô có gì mà đắc ý? Người Mục Dã yêu nhất vẫn là tôi!"

Miệng thì buông lời hung hăng, nhưng ánh mắt lại đầy cảnh giác.

Tôi liếc qua bụng cô ta, nụ cười đầy ý vị.

"Chúc mừng nhé, em dâu, chúc hai người trăm năm hạnh phúc."

Cô ta theo phản xạ khẽ co người lại.

Người bên cạnh – Mục Dã – im lặng như một con rối bị rút cạn linh hồn.

Trong đôi mày, khóe mắt chỉ còn lại sự mệt mỏi và tê dại.

Hắn lặng lẽ nhìn tôi, khẽ cười thê lương.

“Lan Lan, chúc em hạnh phúc.”

Tôi hạnh phúc lắm chứ.

Đứa con trong bụng Mạc Ngôn Hoan chưa chắc đã là của Mục Dã.

Trước đây tôi đã điều tra, khi còn mập mờ với Mục Dã, cô ta vẫn chưa chia tay bạn trai ngoài trường – Lâm Hạo.

Nguồn tài chính của cô ta từ trước đến nay đều do Lâm Hạo chu cấp.

Vậy nên cô ta mới có thể đóng vai một đóa bạch liên hoa, tỏ ra coi tiền như rác rưởi, chỉ một lòng theo đuổi tình yêu thuần khiết trước mặt Mục Dã.

Sau khi xác định quan hệ với Mục Dã, Mạc Ngôn Hoan lập tức đá Lâm Hạo.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Lâm Hạo cũng không phải kẻ dễ chơi, sau khi biết chuyện, hắn ôm tâm lý trả thù mà uy h.i.ế.p Mạc Ngôn Hoan.

Mạc Ngôn Hoan sợ chuyện bại lộ, chỉ có thể một bên vừa hẹn hò với Mục Dã...

Một bên vừa “dỗ dành” Lâm Hạo.

Thậm chí còn dùng tiền của Mục Dã để nuôi hắn.

Khi Mục Dã đang dầm mưa, Mạc Ngôn Hoan lại đang quấn quýt với Lâm Hạo.

Bây giờ nhìn bộ dạng của cặp đôi sắp cưới này...

Tôi thực sự hài lòng vô cùng.

.......

Có lẽ vì quá khao khát níu giữ thứ gì đó.

Mục Dã ngày càng đối xử tốt với Mạc Ngôn Hoan, gần như có gì cũng chiều theo ý cô ta.

Nửa đêm, anh ta dầm mưa chạy đến phía nam thành phố mua lẩu cay cho cô ta.

Tại buổi đấu giá, anh ta mạnh tay chi một triệu để mua một chiếc vòng cổ kim cương tặng cô ta.

Thậm chí còn bao trọn một hòn đảo để cầu hôn một cách rình rang.

Xa hoa, lãng mạn đến cực điểm.

Mạc Ngôn Hoan công khai thể hiện tình yêu, đăng đủ loại ảnh chụp.

Kèm theo dòng caption: 【Những người yêu nhau rồi sẽ về bên nhau.】

Hoàn toàn không quan tâm danh tiếng của mình đã tệ đến mức nào.

Cô ta chỉ muốn vả mặt tất cả mọi người.

Mạc Ngôn Hoan vô cùng đắc ý.

Cô ta liên tục đăng ảnh để chế giễu tôi.

"Cô có được 10% cổ phần thì sao chứ?"

"Vẫn không có được trái tim của Mục Dã!"

Sự ngu xuẩn của cô ta khiến tôi cười đến không ngừng được.

Tôi thầm nghĩ, Mạc Ngôn Hoan và Mục Dã đúng là rất xứng đôi.

Đều tệ như nhau.

Nhưng tôi vẫn không muốn để họ được yên.

Thế nên, trong hôn lễ của họ, một sự cố bất ngờ đã xảy ra.

Trên màn hình lớn, đột nhiên xuất hiện loạt ảnh và video giường chiếu của Mạc Ngôn Hoan với Lâm Hạo.

Mỗi bức ảnh đều được đánh dấu thời gian rõ ràng.

Lâm Hạo sớm biết Mạc Ngôn Hoan sẽ không dễ dàng buông tha cho mình.

Vì vậy, hắn đã lén ghi lại những video và chụp những bức ảnh này.

Tôi chỉ cần đưa cho hắn một khoản tiền, nhẹ nhàng có được tất cả.

Mạc Ngôn Hoan yêu cầu hôn lễ phải xa hoa, lộng lẫy.

Vậy nên, Mục Dã đã mời toàn bộ giới thượng lưu đến tham dự.

Có vô số phóng viên truyền thông đang phát sóng trực tiếp.

Giờ đây, cả khán phòng náo loạn.

Mạc Ngôn Hoan run rẩy ngã quỵ xuống đất, khuôn mặt tái nhợt không còn giọt máu.

Mục Dã sững sờ nhìn chằm chằm vào màn hình lớn, môi khẽ run rẩy, sắc mặt trắng bệch đáng sợ.

"Tắt đi! Mau tắt ngay!"

MC phản ứng lại, hét lớn.

Cả hội trường hỗn loạn.

Đám cưới xa hoa này, cuối cùng cũng trở thành một trò hề.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com