Anh kéo tay tôi đặt lên cơ bụng mình, rồi dẫn dắt tôi chạm xuống thấp hơn.
“Sau này, chỉ được nhìn một mình anh, có được không?”
Tối hôm ấy, giống như Đường Tăng phá giới, tôi bị “ăn hiếp” đến mức chỉ biết khóc ròng.
Khi nằm trong lòng anh, mệt đến mức không nhấc nổi ngón tay, tôi vẫn bị anh dụ dỗ, xóa hết một loạt “trai đẹp nhỏ” trong danh bạ.
“Ngoan, xóa nốt số này nữa.”
Tôi ấm ức:
“Số này không thể xóa được, đây là đối tác mới – Cố Hoài.”
Giang Thần thản nhiên đáp:
“Nghe lời, số của cậu ta anh có rồi, sau này bảo cậu ta trực tiếp tìm anh.”
Hii cả nhà iu 💖 Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻 Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3
Thật bá đạo.
Mà không hiểu sao tôi lại cảm thấy, vì một cái cây đẹp, từ bỏ cả một khu rừng, hình như đây chính là cuộc sống sau hôn nhân mà không ai nói trước với tôi!
Nhưng mà, cuộc sống mà, có mất, có được, lại có cả kẹo ngọt để nhấm nháp, đó mới là sự hoàn hảo nhất.