Thế giới là những giải màu sặc sỡ xinh đẹp, trong mắt Kim Ngưu, dù đặt cô ấy vào trong bất kỳ hoàn cảnh nào, đều luôn giữ vững sự lạc quan của chính mình, cho đi mà chẳng cần nhận lại bất kỳ điều gì, có lẽ đấy chính là điều Nhân Mã thích nhất ở con người Kim Ngưu.
Cảm giác cái gì cũng tốt, đặc biệt lại có cái tính quá thương người, đôi khi lương thiện còn không biết đặt đúng chỗ, cho nên mới cần một người như cậu bảo vệ.
Hôm nay tới khu bảo trợ trẻ em cơ nhỡ, giúp đỡ mấy đứa nhỏ sửa sang nhà cửa do mưa gió, lại sắp vào mùa bão nữa.
Cả sáng mấy đám con trai trèo lên mái nhà sửa lại cho tôn, chát ít xi măng vào mấy chỗ đinh vít chống bị lật mái.
Thời tiết đúng là biết chiều lòng người, nay nhiệt độ tăng lên ba sáu độ mấy.
Kim Ngưu cùng mấy cô bạn bê mấy thùng nước đá ra để hỗ trợ mọi người hoàn thành cho xong.
Ở đây tuy còn nhiều thứ sơ sài, nhưng mà vui, mấy đứa nhỏ ở đây đứa nào cũng ngoan, bám lấy cô đòi kẹo không à.
Lúc cô ra tới thấy Nhân Mã ngồi lấm tấm mồ hôi, mặt mũi thì bụi bẩn tèm lem, vậy mà vẫn cảm thấy đáng yêu vậy nhỉ, chắc cô bị điên rồi.
- Nhìn Nhân Mã xinh trai nhỉ, nhìn là muốn mlem mlem rồi.
Kim Ngưu nghe đứa bên cạnh nói vậy liền quay ngoắt qua nhìn cô bạn đó, Nhân Mã là đồ ăn hay sao mà để mấy người mlem mlem cơ chứ.
Cô xách cái thùng gần tới, cậu ta thấy cô liền đi tới xách hộ.
- Cậu vừa nấu ăn hay xếp quà thế?
Nhìn cái mặc trông có lưu manh không cơ chứ, cảm thấy mấy cái ánh mắt nhìn Nhân Mã cô đều cảm thấy khó chịu ấy.
- Cậu bịp khẩu trang vào đi, nhìn cái mặt cậu không ưa nổi luôn ấy.
Nhân Mã không hiểu sao lại nổi giận với cậu, dù sao cũng quen rồi nên chỉ cười cho qua.
- Lo lắng cho mình đúng không? Đợi đi đợt tình nguyện này về, sẽ cho cậu toàn quyền sử dụng.
Cậu ta nói nhỏ cho cô nghe, cảm thấy cậu ta quả là một tên lưu manh chính hiệu, ăn đòn chưa bao giờ là đủ thì phải, quả này phải đánh cậu ta nhừ tử mới bỏ đi mà làm người.
Kim Ngưu quay đi chỗ khác, thấy bà Lam đang đứng nói chuyện với anh Ma Kết, không biết nói cái gì mà lâu đến như vậy.
Đợt hai người này bùng nổ tin đồn hẹn họ là lần bà Lam bị ngất, anh Ma Kết bế bà ấy lên phòng y tế, hành động đó bị chụp lại rồi đăng lên diễn đàng của trường, từ đấy đi đâu cũng ghép đôi với nhau, đến mức Ma Kết phải lên tiếng phủ nhận điều đó, lúc đó anh Ma Kết và chị Bảo Bình đang chia tay cho nên bọn họ vẫn không thèm tin, đến bây giờ họ cũng vẫn tin hai người yêu nhau nhưng không công khai.
Chắc chắn chuyến đi lần này chị Bảo Bình ở nhà sẽ lại đứng ngồi không yên cho xem.
...
Từ hôm Ma Kết đi mùa hè xanh tới giờ cô ở nhà cũng rất bận, phải đi chơi với mấy đứa học cùng khoa, rồi vào thư viện, xong vào công ty của bố mẹ làm thực tập.
Thực ra cô không phải là đứa thích ăn sẵn, sau này sẽ về làm cho bố mẹ, chỉ là muốn thực tập lấy kinh nghiệm, về sau có mở công ty hay làm ăn gì cũng không cảm thấy bỡ ngỡ.
Cô và Ma Kết không giống nhau, cô cũng có lí tưởng và xây dựng sự nghiệp của riêng mình, nhưng Ma Kết là một người có chí lớn, lại tham vọng, anh ấy làm cái gì cũng nghiêm túc, công việc là đôi khi còn quan trọng hơn cả cô nữa.
Nên khi nào Ma Kết nhớ thì sẽ gọi, không cô cũng không thèm để ý, đến mức anh ấy nói cô không nhớ anh ấy, đi mấy ngày mà không nhắn hỏi câu nào.
Đời lắm kiểu người lạ lắm, hồi xưa đi mùa hè xanh cô nhắn tin, gọi điện thì may ra nghe một cuộc, vì mải bận đi vớt bèo, bây giờ thì cô không gọi liền quay ra trách, không biết sống thế nào mới vừa lòng nữa đây.
"Đang xem phim à?"
"Đâu, em đang đánh nốt mấy cái văn bản mai nộp cho sếp."
Xong cô gập máy lại, ngồi kể cho Ma Kết chuyện hôm nay cô gặp, đời làm thực tập cũng thú vị ghê, mấy mụ trong đấy thấy cô mới vào làm nên sai vặt đủ thứ, ok cái đấy người mới chấp nhận, nhưng gọi ship trà sữa nói sẽ bao mọi người liền kêu cô ra lấy, nhưng nói chị không có tiền mặt, lát nói sẽ chuyển khoản cho cô, đến lúc cô đòi liền kêu có mấy chục cốc trà sữa mà cũng không bao được mọi người nữa à...
Thực ra tiền không phải vấn đề, cô có thể bao mọi người hơn mấy chục cốc như thế, nhưng làm người thì nên giữ chữ tín một chút, cho là cho, vay là vay, vốn dĩ chẳng dính dáng gì tới nhau, chị ta bị cô nói cho liền chuyển khoản số tiền đấy cho cô, và không quên giao cho cô một đống việc chất như núi, cũng không thành vấn đề, áp lực nhiều sẽ quen.
Hai người nói chuyện phiến một chút, anh ấy nói hôm nay tổ chức văn nghệ cho mấy đứa nhỏ xem, cô cũng muốn nghe Ma Kết đánh đàn guitar, hồi cấp ba hay được mời lên đệm đàn lắm.
Thế là lúc tới lượt anh ấy liền nhờ Song Ngư quay lại phần song ca của Ma Kết và Lam, rõ ràng Ma Kết đã nói trước rồi, cơ mà xem xong lại thấy lòng có chút khó chịu.
Nhưng cô vẫn nên tin tưởng Ma Kết, giống như chị Xử Nữ bảo càng làm ầm thì càng chứng tỏ mình thua cuộc, nếu là một người đàn ông tử tế họ sẽ biết giới hạn của mình ở đâu.
...
Hôm nay Song Tử đợi Thiên Bình tan làm, cô mới đi cùng đám bạn ăn chia tay cô bạn sắp sang nước ngoài du học, cô chẳng hiểu nỗi đã quyết định du học thì sao còn học đại học làm gì cho phí tiền ra không biết.
Mấy hôm nay vẫn không thèm nói chuyện với cô, rõ ràng là ép cô trở thành bạn gái của cậu ta thật rồi.
Cô ngồi chống cằm nhìn ra bên ngoài, dạo này thời tiết không được tốt cho lắm, dở dở ương ương như cái tên này này.
May cho cậu ta cô vẫn còn thích đấy nhé, không cô mà hết thích sẽ đá bay cậu ta đi rồi.
Lúc cửa hàng đóng cửa, Thiên Bình khoanh tay dựa vào cửa nhìn cô.
- Chị đang có ý gì đây, không phải chị nói sẽ không làm bạn gái của em sao?
- Không phải đang rất vui vẻ à, sao nhất định cứ phải yêu đương làm gì chứ, em làm người chị thích, chị sẽ sủng em, nhưng nếu yêu rồi cảm giác sẽ không giống lúc mới yêu nữa, có phải em sẽ bị thất sủng không?
Thiên Bình quay lại dịch Song Tử sang một bên để mình khóa cửa.
- Em không thích mập mờ, em thèm chị sủng em sao.
- Au,...hình như chân chị hơi đâu rồi, em xem xem...có phải trật khớp rồi không.
- Được, vậy em sẽ bắt tắt taxi để họ chở chị tới bệnh viện nhé.
Song Tử nhìn Thiên Bình, đúng là còn người không có chút tình thương gì cả.
Đến lúc Thiên Bình quay lưng bỏ đi Song Tử liền đồng ý.
- Được, chị sẽ làm bạn gái của em, đã là người của chị, sau này sẽ hành em thừa sống thiếu chết, đấy là kiểu thân lừa ưa nặng, ngọt không thích, lại thích ăn hành.
Song Tử chạy lại nhảy cả lên người Thiên Bình, ôm chặt lấy cậu ta, ôm cho nghẹn chết thì thôi, vừa tức mà vừa thương.
- Bình thường ăn phở em cũng bỏ nhiều hành lắm.
...
Trong khoa có một chàng trai rất thích Xử Nữ, cậu ta theo đuổi cô lâu như vậy mà lần nào cũng bị từ chối.
Lần này cậu ta quyết định tỏ tình ngay trước sảnh bệnh viện, nến và hoa hồng trải dài thành hình trái tim, đúng là một màn tỏ tình như mơ của rất nhiều cô gái.
Xử Nữ như thường lệ sẽ đi từng phòng một xem tình trạng của bệnh nhân, theo dõi sức khỏe hàng ngày, cô bạn tự nhiên kéo cô xuống dưới sảnh, mọi người đều nhìn Xử Nữ đầy ngưỡng mộ, vì khung cảnh trước mặt cô vô cùng đẹp đẽ, tên cô còn được xếp bằng bóng bay, còn cậu ta đứng đối diện mặc bộ vest cầm bó hoa thật to quỳ xuống tỏ tình với cô.
Lúc đó thật lòng chỉ muốn chui xuống cái lỗ để đỡ xấu hổ, vì cô rất ghét kiểu lố lăng như thế, và lại đã từ chối cậu ta rất nhiều lần, bây giờ công khai tỏ tình chẳng khác nào ép buộc cô đồng ý.
- Xử Nữ, làm bạn gái mình nhé, mình hứa sẽ không bao giờ để cậu phải rơi lệ, cũng như sẽ làm tất cả những điều cậu muốn, ngay từ khi gặp cậu mình đã biết thiên thần là có thật, cậu hãy đồng ý để mình trở thành cuộc sống của cậu nhé.
Sảnh bệnh viện mỗi lúc càng đông hơn, người ta đều hô hào nói cô đồng ý, còn bản thân lại chỉ muốn chạy trốn khỏi chỗ này ngay bây giờ.
- Đồng ý đi, đồng ý đi!!!
Cô nhìn mọi người xung quanh, nhìn lên hành lang tầng hai của bệnh, Thiên Yết đứng trên đó xem màn tỏ tình bất ngờ này, cô chỉ ước nếu cậu ấy đi xuống và kéo cô ra khỏi cái nơi này thì thật tốt, nhưng cậu ấy lại đứng đó mà không làm gì cả.
- Mình xin lỗi, nhưng mình không thích cậu.
Xử Nữ quay đi, cô chen chúc để thoát ra khỏi nơi này, cô tức giận không phải vì cậu ta tỏ tình với cô, mà cô tức giận bơi Thiên Yết đứng trên đó và nhìn.
Cô tự hỏi cậu ta có thích cô không, tại sao có lúc cô cảm thấy cậu ta cũng đáp lại tình cảm với mình, có lúc lại chẳng cảm nhận bất kỳ điều gì, hệt như có cũng được mà không có cũng chẳng sao.
Ra ngoài bằng lối thoát hiểm, mặt thấn thần ở cầu thang, có lẽ cô là vì cô kì vọng quá nhiều cho nên không được như mong đợi liền cảm thấy có chút hụt hẫng.
...