Nhưng ánh mắt anh không giống đang đùa.
Tôi gượng gạo kéo khóe miệng: “Chuyện này không hay lắm đâu. Dù sao cũng là việc riêng của sếp…”
“Quy mô hôn lễ không nhỏ, đến lúc đó chắc chắn cần làm PR.” Tô Cẩm Trần đẩy gọng kính vàng nhẹ nhàng, mạnh mẽ biến việc riêng thành công vụ.
“Bên cô dâu sẽ không có ý kiến sao…”
“Tiền tôi bỏ.” Đôi mắt đen láy của Tô Cẩm Trần nhìn tôi, “Việc em quyết.”
Tôi còn định từ chối, há miệng mãi vẫn không tìm ra lý do.
Dù sao chức thư ký đúng là mơ hồ về ranh giới công việc.
Trợ lý đời sống cũng nằm trong đó.
Tô Cẩm Trần tuy chưa đến mức “tổng tài nhà tôi yếu ớt không tự lo nổi”, nhưng như ăn uống chẳng hạn, toàn là tôi quyết định.
Nhà anh lúc sửa sang, đúng dịp bận rộn khai thác sản phẩm mới, cũng là tôi tìm thiết kế, tôi giám sát thi công.
Nhưng chuyện kết hôn này, đâu giống những việc khác, trong lòng tôi nghẹn nghẹn không nói nên lời.
Cái gì mà…
Tôi còn chưa từng yêu đương, giờ lại phải đứng ra tổ chức đám cưới cho Tô Cẩm Trần và con Chihuahua đó.
Tôi lo liệu mọi chuyện, để Chihuahua mặc váy cưới trắng tinh mà bước vào hôn lễ huy hoàng.
Ngoài kia người ta còn đồn tôi là tình nhân bí mật theo Tô Cẩm Trần suốt bảy năm.
Mà phải làm chuyện này, hình tượng tôi thành ra kiểu nữ chính chịu đựng cay đắng bao năm không dám lên tiếng.
Tô Cẩm Trần, anh có còn là con người không đấy?!
Trong lòng tôi rất không cam tâm, nhưng ai bảo tôi chỉ là kẻ làm thuê, đành miễn cưỡng mở tài liệu mới: “Thời gian và ngân sách sơ bộ là bao nhiêu ạ?”
“Thời gian em tự xem, ngân sách ba mươi triệu.”
Tay tôi ngừng gõ bàn phím.
Tôi nghi ngờ tai mình có vấn đề.
“Bao nhiêu ạ?”
Tô Cẩm Trần ngồi trên ghế tổng giám đốc, nhẹ nhàng nói: “Ba mươi triệu.”
A!
A a!
A a a a a!
Tôi bật dậy tại chỗ, đi vài bước, run rẩy cầm cốc uống ngụm nước để che giấu sự phấn khích, rồi ngồi lại ghế với tư thế đoan trang.
Ba mươi triệu!
Do tôi toàn quyền xử lý!
Tôi chưa từng phụ trách dự án nào lớn như vậy!
Hôn lễ từng bước từng bước, bao nhiêu hạng mục!
Từng vòng đấu thầu, tôi có thể kiếm bao nhiêu tiền hoa hồng?!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Diệp Tâm, ngày lành của mày tới rồi!!!
“Cưới thì cưới nhanh, càng nhanh càng tốt.” Tôi gõ lạch cạch trên bàn phím viết kế hoạch, “Tổng Giám đốc Tô, tôi đảm bảo anh sẽ có một hôn lễ hoành tráng!”
Tôi bị Tô Cẩm Trần đuổi khỏi văn phòng.
Lúc đi còn bị quát một tiếng “cút” đầy ác ý.
Không sao cả.
Bây giờ anh ấy là người thân nhất của tôi trên đời này.
Anh ấy là bố ruột tôi.
Dù anh có cưới Lý Mộc Nhi thì sao?!
Tôi, Diệp Tâm, sẵn sàng nhận mẹ kế này, ê!
Ba cái tình tay ba cẩu huyết, gì mà bể m.á.u tu la, không tồn tại đâu, ba người tụi tôi là một gia đình hạnh phúc.
Ngay lúc tôi đang gõ bản kế hoạch hôn lễ như bay trong văn phòng, điện thoại tôi reo lên.
Lý Mộc Nhi gọi tôi: “Cô ra đây cho tôi!”
“Dạ mẹ.”
“Hả?!”
“Dạ dạ, tôi đang trên đường đến.”
3
Lý Mộc Nhi hẹn tôi ở một quán cà phê cách hai dãy phố.
Tôi vừa bước vào đã bị ánh mắt lạnh như d.a.o phóng tới.
Cô tiểu thư khoanh tay trước ngực, như thể muốn nuốt sống tôi tại chỗ.
“Chào cô, có chuyện gì vậy?” Tôi rón rén kéo ghế, ngồi đối diện cô ta.
Lý Mộc Nhi “rầm” một tiếng ném điện thoại lên bàn: “Hôm qua anh Cẩm Trần nói với tôi, anh ấy sẽ không cưới tôi, cô giải thích cho tôi xem, chuyện này là sao?!”
Cả quán cà phê quay sang nhìn chúng tôi.
Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3
Tôi bị hỏi đến nghẹn họng.
Tô Cẩm Trần không cưới cô, cô không nên đi hỏi thẳng anh ấy à?
Liên quan gì đến tôi?
Tôi biết giải thích thế nào?!
Cô ta túm lấy cằm tôi, kéo sát cả người tôi lại gần:
“Có phải cô thì thầm bên tai anh ấy cái gì không hả?! Giả vờ sắp xếp hẹn hò, thật ra là ép anh ấy chia tay tôi!”
Tôi không phải kiểu người không có tính khí.
Nhưng bộ móng tay của cô ta dài cả gang tay.
Tôi vội vàng xoa dịu: “Không có chuyện đó đâu, sáng nay anh ấy còn bảo với tôi là sẽ chi ba mươi triệu để cưới chị đấy. Ba mươi triệu đó chị gái, chị là người chị duy nhất của tôi.”
Lý Mộc Nhi sững người.