Tôi tranh thủ rút đầu về, ngồi cách xa ra.
Lý Mộc Nhi lấy lại tinh thần: “Thật không đấy? Cô lại đang lừa tôi đúng không?”
“Sao có thể chứ.” Tôi lấy bản kế hoạch mới viết đưa cho cô ta xem. “Hôn lễ đã vào quy trình rồi, chắc chắn luôn, anh ấy còn mong cưới chị sớm ấy chứ, tôi cũng thành tâm chờ đến ngày đó.”
Trong mắt Lý Mộc Nhi hiện lên vẻ cảnh giác: “Hai người không phải định nuốt trọn của hồi môn của tôi, chiếm lấy sản nghiệp nhà tôi rồi đá tôi đi chứ?”
“Coi ít ngôn tình lại đi.” Tôi nhắc nhở.
Lý Mộc Nhi hừ một tiếng, khinh thường đánh giá tôi từ đầu đến chân, trong mắt lóe lên ý đồ: “Được thôi, nếu vậy thì cô đi cùng tôi dạo một vòng, sắm chút đồ cho hôn lễ.”
Cô ta đứng dậy, váy ôm sát tôn lên đường cong quyến rũ, tay xách túi bạch kim, khí thế bức người chờ tôi.
Quả là một bữa tiệc Bàn Môn hiểm độc.
Lý Mộc Nhi dẫn tôi đến Hermès.
Nhân viên cửa hàng vừa thấy cô ta liền mời ngay vào phòng VIP.
Cô ta búng tay một cái: “Tôi muốn đặt bộ trang sức cưới.”
Nhân viên hai tay dâng sổ mẫu, cung kính trình ra trước mặt cô ta.
“Thư ký Diệp, cô ngồi đi.” Lý Mộc Nhi tháo kính râm, cười như không cười vỗ vỗ chỗ ngồi bên cạnh.
Tôi chột dạ ngồi xuống.
Chúng tôi - những cô gái trẻ vào Hermès đúng là cần gan lớn.
Lý Mộc Nhi đặt quyển sổ mẫu lên đầu gối tôi, lật từng trang, bình luận: “Thư ký Diệp thấy cái nào đẹp?”
Tôi khen từ tận đáy lòng: “Cái nào cũng đẹp.”
“Nhìn kỹ vào.” Lý Mộc Nhi châm chọc, “Dù sao cô không chỉ là không mua nổi, đến cả nhìn cũng chưa chắc có cơ hội.”
Câu này thì tôi chịu không nổi: “Tôi có thể tra Baidu.”
Lý Mộc Nhi nghẹn họng.
“Tra Baidu là có tất. Trang chủ Hermès cũng có. Mấy người giàu có nhiệt tình còn đăng lên Douyin với Tiểu Hồng Thư cho tụi tôi coi ké nữa.”
Lý Mộc Nhi tức điên, trừng mắt nhìn tôi.
Nhìn cái gì.
Không biết bây giờ là thời đại thông tin à? Dì của công nhân cũng có tầm nhìn rộng đó, hiểu chưa?
Chúng tôi đấu võ mồm không ngừng, nhân viên tranh thủ chen vào giới thiệu: “Đây là mẫu giới hạn mới ra năm nay, kim cương rất sáng.”
Tôi và Lý Mộc Nhi im lặng.
Đầu kề đầu, nhìn bộ trang sức kim cương từ cổ đeo xuống tận rốn trong ảnh, mắt sáng rỡ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
“Bao nhiêu tiền?”
“Giảm giá rồi là mười triệu sáu trăm tám mươi nghìn.”
Ánh sáng trong mắt tôi vụt tắt, còn Lý Mộc Nhi thì không.
Cô ta lấy móng tay dài một gang chỉ vào sổ mẫu: “Có mẫu thật không?”
“Chỉ có một chiếc vòng tay trong bộ.”
“Lấy ra thử xem.”
Lý Mộc Nhi đeo chiếc vòng hơn một triệu vào tay, đứng dưới đèn nhìn gương, đắc ý liếc sang tôi.
Tôi thua rồi.
Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3
Thua triệt để.
——Mẹ nó, viên kim cương đó sáng thật!
Tôi cảm thấy những phẩm chất tốt đẹp trong đời mình bị phá vỡ.
Trong ánh sáng lấp lánh ấy, tôi nhận ra sự yếu đuối và nhỏ bé của bản thân.
Có lẽ nét mặt tôi lúc đó đầy vẻ tiếc nuối, nhục nhã, bất lực đến mức Lý Mộc Nhi càng đắc ý, tiện tay chỉ vào đôi giày cao gót blingbling: “Cho tôi thử đôi này.”
Nhân viên bưng giày, chuẩn bị quỳ xuống đeo.
Lý Mộc Nhi ngả người lên ghế sofa, vắt chân: “Không cần. Tôi muốn cô ta làm.”
Cô ta nhướng mày, nhìn tôi, trong mắt ánh lên vẻ độc địa: “——Thư ký Diệp?”
Cô bị gì vậy?!
Tiểu thư cô sỉ nhục tôi thành nghiện rồi à?
Cô tưởng tôi là kiểu thích bị hành hạ sao?
Tôi mở máy tính ra, tại chỗ gõ bảng Excel ngân sách: “Bỏ xuống đi, đôi giày này mình không mua.”
Lý Mộc Nhi không ngờ tôi lại từ chối: “Cô nói gì?”
“Cô vừa chi mười triệu đặt bộ trang sức, bên tôi ngân sách không đủ, giày thì tiết kiệm được cứ tiết kiệm, váy dài che rồi cũng chẳng ai thấy.”
Lý Mộc Nhi mặt đầy dấu hỏi: “Cô đang nói cái gì???”
Tôi nghiêm túc lừa dối: “Ba mươi triệu không phải chỉ tiêu cho mình cô. Đám cưới còn có tiệc rượu, địa điểm, trang trí, phục trang, hoa tươi, đồ uống, chi phí di chuyển và chỗ ở của khách mời. Với thân phận của hai người, khoản lớn nhất còn là PR nữa. Nên thật ra ngân sách rất căng, đôi giày này tôi không duyệt được.”
Lý Mộc Nhi bật dậy: “Tôi mua giày cưới mà phải cô duyệt à?!”
Tôi giang tay: “Vì đám cưới là do tôi phụ trách.”
Lý Mộc Nhi tức giận định cầm cái túi Hermès đập vào tôi.