A Li Cô Nương
"Hoàng thượng vạn tuế, vạn vạn tuế!"
Những người nhìn thấy Hoàng huynh đầu tiên vội vàng quỳ xuống khấu đầu.
Ngay sau đó, cả khu vườn đều quỳ rạp xuống đất.
Chỉ riêng ta hơi khuỵu gối, dùng giọng nói rõ ràng có thể nghe thấy gọi một tiếng: "Hoàng huynh!"
6
Tĩnh lặng như tờ.
Chỉ có vài tiếng hít khí lạnh đứt quãng vang lên.
Tống Thanh Dao đột ngột hét lên: "Thẩm Li ngươi điên rồi sao?"
Nói xong lại nói với hoàng đế: "Bệ hạ, chính là nữ nhân này lẻn vào, ý đồ đại náo tiệc sinh thần công chúa, xin Bệ hạ nghiêm trị!"
Ánh mắt Hoàng huynh nhìn nàng ta như mang theo d.a.o găm lạnh lẽo.
Sắc mặt Tống Thanh Dao thoáng chốc trắng bệch.
Hoàng huynh đi về phía ta, đỡ tay ta dậy, rồi mới quay sang ra lệnh cho Vũ lâm vệ:
"Nhìn công chúa bị mạo phạm, các ngươi đều c.h.ế.t hết rồi sao?"
"Lôi hai tên khốn này xuống cho trẫm, đánh c.h.ế.t bằng gậy!"
Tống Thanh Dao và Phó Cảnh đồng thời trợn tròn mắt.
Phó Cảnh gần như không thể tin nổi mà mềm nhũn ra đất: "Thẩm Li… ngươi… ngươi…"
Ta cười gật đầu với hắn, nói:
"Tên ở nhà của ta là A Li, Thẩm là họ của mẫu phi ta."
"Ta nhớ đã nói với ngươi, ta theo họ mẹ."
"Tuyên Thái hậu họ Thẩm, chuyện này ngươi hẳn là biết chứ!"
Mặt hắn trắng bệch, sau đó mắt đỏ lên, nói: "Nhưng ngươi chưa bao giờ nói ngươi là…"
"Ta là ai quan trọng sao?" Ta hỏi hắn, "Ta là Thẩm Li, thì có thể tùy ý bắt nạt đùa giỡn, đúng không?"
Môi Phó Cảnh run rẩy mấy cái, cuối cùng không dám nói thêm gì nữa.
Dưới thân Tống Thanh Dao đột nhiên chảy ra một vũng nước vàng, mùi hôi thối khó ngửi.
Tống tiểu thư vừa rồi còn vênh váo, không coi ai ra gì, vậy mà lại sợ đến mức tè ra quần.
「Không thể nào, không thể nào…」
「Lừa người, Thẩm Li sao có thể là công chúa, sao có thể là công chúa chứ?」
Hoàng huynh ghét bỏ phất tay: 「Kéo đi, kéo đi!」
Đúng lúc này, Vệ Quốc Công và phu nhân của ông ta chạy tới, khóc lóc gào thét quỳ xuống trước mặt hoàng huynh và ta:
「Bệ hạ, công chúa, thần dạy con không nghiêm, tội đáng muôn chết!」
「Nhưng tiểu nữ chỉ là còn nhỏ không biết gì, mới đắc tội với công chúa, tội không đáng c.h.ế.t ạ!」
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Tống Thanh Dao nhìn thấy phụ mẫu của mình, dường như tỉnh táo lại, lao tới khóc nức nở trong lòng mẫu thân nàng ta.
「Mẫu thân, cứu con…」
Phu nhân của Vệ Quốc Công – Minh Nguyệt công chúa, tính ra ta còn phải gọi bà một tiếng cô cô.
Bà ta ôm chặt Tống Thanh Dao, dỗ dành:
「Dao Dao đừng sợ, có mẹ đây, không ai dám g.i.ế.c con đâu!」
Nói rồi, bà ta nhìn về phía ta và hoàng huynh.
「Bệ hạ, Dao Dao phạm phải tội ác tày trời gì mà Bệ hạ lại muốn đánh c.h.ế.t nó?」
Hoàng huynh tức giận cực độ: 「Nó dám mạo phạm Thái Hòa Trưởng công chúa, còn không đáng g.i.ế.c sao?」
「Cái gọi là kẻ không biết không có tội, Dao Dao trước đó không hề biết vị này chính là Thái Hòa Trưởng công chúa!」
「Nếu có đắc tội, cũng là lỗi vô ý, Bệ hạ tùy tiện hô đánh hô giết, làm sao phục chúng?!」
Hoàng huynh nhất thời nghẹn lời.
Ta mỉm cười, nói: 「Minh Nguyệt công chúa hiểu lầm rồi, hoàng huynh không phải muốn đánh c.h.ế.t Tống tiểu thư.」
Bà ta tưởng ta đã mềm lòng, càng thêm vênh váo:
「Ta đoán Bệ hạ cũng không phải là bạo quân không phân biệt trắng đen.」
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
「Nếu đã vậy, thì ta đưa Dao Dao về đây, tiệc sinh thần của công chúa, Vệ Quốc công phủ chúng ta xin thất lễ!」
Nói xong liền muốn dẫn con gái đi.
Hoàng huynh mặt mày tái mét, nói nhỏ với ta:
「A Li, cơn tức này, trẫm nhất định phải trút giận thay muội, dù mang tiếng bạo quân, trẫm cũng không sợ!」
Huynh ấy không muốn ta phải nhẫn nhịn nuốt giận.
Đúng lúc, ta cũng không định nhịn.
Ta cười nói tiếp: 「Chậm đã, Minh Nguyệt công chúa, ta chưa nói cho người đi đâu!」
Bà ta quay đầu lại, bất bình nhìn thẳng vào ta: 「Thái Hòa công chúa còn có chỉ giáo gì?」
Ta cười nói: 「Hoàng huynh không phải muốn đánh c.h.ế.t Tống Thanh Dao, mà là muốn tru di cửu tộc Tống gia, bao gồm cả người nữa!」
Lời nói của ta khiến toàn trường kinh ngạc vô cùng.
Minh Nguyệt công chúa mặt mày tái mét, nghiến răng nghiến lợi nói: 「Ngươi dám!」
「Bổn cung là công chúa, Vệ Quốc công phủ là gia tộc công thần, há có thể để ngươi muốn g.i.ế.c là giết?」
Ta vẫy tay: 「A Cửu…」
A Cửu từ trong góc bưng một chồng giấy dày lên.
Ta nhận lấy, lật từng tờ ra đọc:
「Năm Đại Nghiệp thứ hai, thế tử Vệ Quốc công cường đoạt dân nữ họ La, La thị không theo, cả nhà mười tám người bị Vệ Quốc công phủ g.i.ế.c sạch.」
「Năm Đại Nghiệp thứ ba, Tống Thanh Dao sai người phóng hỏa đốt tửu quán ở Hồi Thiên Thủy Nhai, sau đó g.i.ế.c người diệt khẩu.」
Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com