Ác Quỷ Tìm Lại Ánh Sáng

Chương 3



5

Phán quan lật xem Sổ Sinh Tử, tìm thấy tên cha và đại ca ta, nói: "Trong vòng một năm sau khi ngươi chết, Trình Hồi và Trình Lợi liên tiếp gặp tai nạn mà chết."

"Ta chưa từng gặp họ ở dưới núi La Phong, lúc đó ta còn tưởng rằng họ vẫn còn sống." Ta cúi đầu, cười khổ một tiếng.

Phán quan trầm giọng nói: "Không phải ai c.h.ế.t cũng có thể đến núi La Phong."

Ta nhìn ra ngoài điện Diêm La, vô số quỷ hồn ẩn hiện trong sương mù.

Hẳn là Hà Kính Hữu không ở trong đó.

...

Tề Chiêu tra cứu hộ tịch suốt một đêm, đến lúc trời sáng mới ngủ được một giấc.

Chẳng bao lâu, quan sai đến báo: Người nhà họ Trình ở hẻm Tình Ngọ đến đánh trống kêu oan. Tề Chiêu vội vàng mặc quan phục, lên công đường.

Ngoài Trình Lục Nương lạnh lùng, dưới sảnh còn có con trai nàng là Trình Hoán và con dâu Từ Tiểu Liên đang quỳ dưới đất.

Ta vừa nghe Tề Chiêu hỏi, vừa lén nhìn mấy người dưới sảnh. Đôi mắt Từ Tiểu Liên sưng đỏ vì khóc, Trình Hoán quỳ bên cạnh nàng, nhỏ giọng an ủi. Trình Lục Nương thấy vậy, liếc mắt một cái rồi quay mặt đi.

Tề Chiêu: "Trình Hoán, hai ngày trước mẹ ngươi lấy cớ Từ Tiểu Liên hủy hoại bức bình phong sơn thủy, hưu thê thay ngươi, ngươi có đồng ý không?"

Trình Hoán liên tục dập đầu, cầu xin cho Từ Tiểu Liên:

"Bẩm đại nhân, tiểu nhân quyết không bỏ vợ!”

"Tiểu Liên từ nhỏ đã theo mẹ ta học nghề mộc, giá bình phong sơn thuỷ này là quà mừng thọ tám mươi tuổi của Hà viên ngoại, nàng biết rõ trong đó có lợi và hại, tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện như vậy, nhất định là mẹ ta hiểu lầm thôi."

Con trai đường đường chính chính cãi lời mình, Trình Lục Nương lộ vẻ thất vọng, phản bác:

"Nửa tháng nay ngươi ra ngoài giao hàng, làm sao biết không phải nàng ta làm? Hôm đó ta cùng mấy đồ đệ ra ngoài mua sắm, để Tiểu Liên ở nhà, trở về liền phát hiện bình phong bị hủy hoại, không phải nàng ta làm thì là ai?"

Nói xong bà cũng dập đầu với Tề Chiêu: "Xin đại nhân minh giám, cho Từ Tiểu Liên một tờ hưu thê, cắt đứt quan hệ vợ chồng của nàng ta với con trai ta."

Từ Tiểu Liên cắn môi không nói, lặng lẽ rơi lệ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Trình Hoán không đành lòng, khổ sở cầu xin: "Mẹ, người từng nói Tiểu Liên thông minh kiên cường, là người có tài năng nhất trong số các đồ đệ, người thật sự muốn đuổi nàng đi sao?"

Trình Lục Nương không hề nhúc nhích.

Thấy cảnh tượng này, ta nảy sinh vài phần đồng tình đối với Trình Hoán. Đứa cháu đáng thương.

Thuở nhỏ, tính tình tỷ tỷ ta mạnh mẽ, khi cha dạy ba anh em chúng ta nghề mộc, nàng thường cướp lấy bản vẽ và thành phẩm của ta, chiếm làm của riêng để lấy lòng cha. Không ngờ bây giờ nàng làm mẹ chồng rồi, lại càng được đà lấn tới, ép con trai bỏ vợ.

Tề Chiêu vỗ mạnh kinh đường mộc, trong sảnh tức thì yên tĩnh, hắn giơ tay ra hiệu cho đám nha dịch. Mấy tên nha dịch khiêng ra bức bình phong sơn thủy đã bị phá hủy, một tên còn dâng lên một cây rìu, trên cán rìu có một vệt máu.

Tề Chiêu chỉ vào vệt m.á.u đó, nói:

"Bức bình phong sơn thủy này làm bằng gỗ hoa lê vàng làm cốt, phủ sơn đen, hai mặt đều được vẽ tranh sơn thủy bằng kỹ thuật thếp vàng. Kích thước lớn, kết cấu nặng nề, không dễ gì phá hỏng. Qua kiểm tra của bổn quan, vết gãy trên bình phong trùng khớp với dấu c.h.é.m của cây rìu này. Từ Tiểu Liên, ngươi hãy giơ hai tay ra."

Đồng tử Từ Tiểu Liên co rút lại, dưới sự thúc giục của Trình Hoán, chậm chạp giơ hai tay ra. Chỉ thấy ở kẽ ngón cái và ngón trỏ (hổ khẩu) của cả hai tay đều có vết đóng vảy sẫm màu, là vết thương mới đóng mài; lòng bàn tay còn có mấy chỗ phồng rộp nhỏ chưa vỡ.

"Đúng là ta làm."

Từ Tiểu Liên buông thõng vai, không giấu giếm nữa.

6

Đối mặt với vẻ không thể tin nổi của Trình Hoán, Từ Tiểu Liên đáp lại bằng nụ cười khổ.

Tề Chiêu hỏi: "Vì sao ngươi lại hủy hoại bức bình phong sơn thủy?"

Từ Tiểu Liên liếc mắt nhìn Trình Lục Nương, lệ rơi đầy mặt nói với Trình Hoán một câu: "Phu quân đối với thiếp tình thâm nghĩa trọng, Tiểu Liên ghi tạc trong lòng. Nhưng chuyện này hệ trọng, cho dù phu quân muốn bỏ thiếp, thiếp cũng phải nói, thiếp không thể để Hà viên ngoại lương thiện gặp họa."

Nàng chỉ thẳng vào Trình Lục Nương, ánh mắt kiên định, lớn tiếng nói:

"Khởi bẩm huyện lệnh đại nhân, mẹ chồng đã động tay chân trên bức bình phong sơn thủy, có ý đồ mưu hại Hà viên ngoại."

Mọi người kinh hãi, Trình Lục Nương đột nhiên quay đầu, ánh mắt hướng về Từ Tiểu Liên như mũi tên nhọn sắc bén.

"Bức bình phong sơn thủy này là do mẹ chồng bỏ ra mấy tháng trời chế tác tỉ mỉ, cần phải lau chùi mỗi ngày mới có thể hiện rõ cảnh sắc sơn thủy trên bình phong. Mà lớp sơn son thiếp vàng trên bức bình phong này lại bị bà ấy giấu độc, một khi dính nước, độc khí sẽ từ từ phát tán.”

"Hà viên ngoại là người thiện lương nổi tiếng ở huyện Liễu Khê, xưa nay lại tiết kiệm, dưới sự khuyên nhủ của mọi người mới chịu tổ chức thọ yến tám mươi tuổi này. Mẹ chồng là thầy dạy của ta, đối với ta ân tình nặng như núi, nhưng ta không thể trơ mắt nhìn bà ấy hại người."

Từ Tiểu Liên nói xong, hướng về phía Trình Lục Nương dập đầu thật mạnh. Tề Chiêu phái người đi kiểm tra lớp sơn son thiếp vàng trên bình phong, ta cũng bay theo tới đó.